Số
ít và số nhiều
-
Em đã học thuộc danh từ số ít và số nhiều
chưa?
- Thưa cô, thuộc rồi ạ!
- Vậy, em hãy cho biết: danh từ cái quần là số ít hay số nhiều?
- Thưa cô! ở trên là số ít, ở dưới là số nhiều ạ!
Bệnh
gì
Một
nhà bác sĩ, sau khi khám bệnh xong cho một em bé, nói với
người nhà:
- Bệnh tình của cháu nặng lắm!
Nguời bố sửng sốt kêu lên:
- Ôi Cháu mới bảy tuổi, đã biết yêu đương gì đâu mà mắc "bệnh
tình" hở bác sĩ!
Bệnh
gan
Trong
cuộc thi vấn đáp ở một lớp đào
tạo y tế, giáo viên hỏi:
- Triệu chứng của bệnh gan là gì?
- Thưa thầy! Triệu chứng của "bệnh gan" là nói mấy cũng không
nghe, đánh mấy cũng không khóc.
Nói
thẳng có hơn không
Chuyện
trò mãi với người yêu bên gốc cây, cô gái muốn
được ăn chút gì cho
đỡ đói, bèn gợi ý:
- Anh yêu! "Kiến bò bụng
em" đây này!
- Chết chửa - Chàng trai hốt hoảng
- Thôi, ta lại ghế đá vậy, ở đây chắc có tổ
kiến!
Ngồi ghế đá một lúc, nàng lại nói:
- Em muốn... "ấm bụng" một chút!
- Ôi! Anh sơ ý quá để em bị gió lạnh! Dầu
xoa đây em!
Buồn thật! Cô gái liền chuyển hướng:
- Anh chẳng hiểu gì cả! Em
"hoa cả mắt" rồi!
- A! Chắc em không quen với ánh đèn cao áp đấy. Vừa nói, chàng trai kéo cô gái vào bóng tối.
Ðến nước này, cô gái đánh liều:
- Anh ạ! Em "nhạt mồm nhạt miệng" lắc, chỉ muốn...
Cha nghe hết câu, chàng trai nh đã hiểu ý, vội kéo nàng vào lòng và
hôn tới tấp lên môi(!)
Việc
của ai
Một
học sinh ở nông thôn đến trường muộn, trình bày với cô giáo rằng nó
phải dắt bò cái của nhà đến chuồng bò đực. Cô giáo bực tức hỏi:
- Thế bố em không làm được việc ấy sao?
- Em chắc là được - Ðứa bé nói - nhưng em nghĩ là con bò đực làm tốt
hơn!
Thói
quen nghề nghiệp
Thầy
giáo trẻ dạy văn, tâm sự với người yêu:
- Hôm nay anh gặp em để nói về chủ đề tình yêu. Tư
tưởng chủ đề là
anh rất yêu em. Anh sẽ thổ lộ với em thành ba đoạn. Mỗi đoạn sẽ có
phân tích, lập luận để em hiểu hết tình cảm của anh. Kìa, em vẫn
nghe anh đấy chứ! Lát nữa anh sẽ phát vấn đấy! Anh sẽ phân tích cụ
thể, sẽ có dẫn chứng sinh động. Qua mỗi phần, sẽ có tiểu kết để
em nắm các ý chính. Em hiểu chứ!
Cô gái nhẹ nhàng:
- Dạ, "thưa thầy", em hiểu ạ!
- Chết sao em lại nói thế!
Mày
chào tao ạ!
Một
người đến nhà hàng xóm, thấy đứa bé độ 3-4 tuổi đang mải chơi,
người
đó làm bộ sừng sộ hỏi:
- Mày không chào tao à?
Em bé cuống quýt, khoanh hai tay, lễ phép nói:
- Mày chào tao ạ!
Kiêng
chữ
Một
anh nọ có tính hay kiêng, cùng với một chú hầu về kinh đô để đi
thi.
Chú hầu có chiếc khăn quấn đầu, dọc
đường bị gió thổi rơi xuống
đất. Chú cáu lắm, nói:
- Sao lại cứ rớt hoài như vậy!
Anh chủ nghe vậy, mắng rằng:
- Ði thi chỉ sợ mỗi tiếng "rớt" mà mày cứ nói "rớt"
mãi!
Chú nhỏ làm thinh. Ði một đoạn, chiếc khăn lại rơi xuống đất. Lần
này, chú hầu tức lắm, buộc chặt lên đầu và nói: "Lần này tao
cột chặt rồi, có đi tới kinh cũng "không đậu" nữa.
Có
nuôi được không
Một
anh, vợ có thai hơn bảy tháng đã đẻ đứa con trai. Anh ta sợ nuôi không
được, gặp ai cũng hỏi.
Một hôm, gặp người bạn, người bạn an ủi:
- Không can gì mà ngại. Bà tôi sinh ra bố tôi cũng đẻ non
trước hai
tháng đấy!
Anh kia giật mình, hỏi lại:
- Thế à! Rồi có nuôi được không?
Nói
làm gì nữa
Trong
bữa ăn, chợt bé lên tiếng:
- Ông ơi...
Người ông có vẻ không bằng lòng:
- Trong bữa ăn, không nên nói chuyện, mất vệ sinh.
ăn xong hãy nói.
Xong bữa ăn, ông vui vẻ xoa đầu bé:
- Nào, bây giờ cháu nói đi!
Bé buồn rầu:
- Lúc nãy có con ruồi ở trong bát của ông. Bây giờ thì ông ăn mất
rồi, nói làm gì nữa!
- !!!...
Chữ
viết khó đọc
-
Thưa cô! Cô phê cái gì vào vở của em mà em không đọc
được ạ!
- Cô phê "chữ viết khó đọc" mà em cũng không đọc
được à!
Giải
thích cụ thể
Người
mẹ:
- Quỳnh Trang, con làm thế nào mà lại đánh rơi một cái đĩa nữa rồi?
- Con làm như thế này - Vừa nói, Quỳnh Trang vừa cầm một chiếc đĩa khác
thả xuống nền nhà.
- !!!...
Bảng
ở nhà hàng
Có
một nhà hàng thường đông khách, vì vậy việc nấu
nướng phải thuê rất
nhiều người và phải được chuyên môn hoá công việc. Một hôm, trên bảng
phân công làm món thịt chim bồ câu, người đầu bếp đã ghi
như sau:
"Cô Lan cắt tiết anh Hùng nhổ lông cô Ngọc luộc trứng anh Sơn mổ
bụng cô Ðào lột da anh Hai rửa chim cô Lài bóp mềm cô Thắm băm nhừ
cô Tuyết xào giòn".
Nhìn bảng, mọi người cời vỡ bụng. Chỉ vì thiếu các dấu phẩy.
Sự
thật của một điều nói dối
Nhà
văn Anh đưa một thiếu phụ đến bàn tiệc và nói với bà ta:
- Bà xinh đẹp quá!
- Rất tiếc - Thiếu phụ kia kiêu kỳ nói - Tôi không thể nói lời khen
tặng ấy đối với ngài!
Nhà văn mỉm cời:
- Thì bà hãy làm như tôi: Nói dối đi.
Vay tiền
-
Gặp anh thật quý hoá quá, anh bạn. Cho tôi vay
mười đô được không?
- Rất tiếc là hôm nay tôi không có một xu trong
người .
- Còn ở nhà thì sao?
- ở nhà ai cũng khoẻ cả, cảm ơn anh, khoẻ lắm.
Ðứa
trẻ nhanh trí
Bà
hiệu trưởng trường tiểu học ghé vào lớp của giáo viên lớp ba mới dạy
xem lần đầu tiên cô điều khiển lớp ra sao.
- Em học sinh ngồi ở đầu bàn kia đúng ra phải học lớp hai,
nhưng năn
nỉ học lớp này và nó rất thông minh cho nên tôi không muốn bắt nó
về lớp của nó - Cô nói.
- Nó không thể thông minh tới mức đó được - Hiệu
trưởng nói - Cô thử
hỏi nó một câu nào xem?
Cô giáo gọi đứa bé lên, hỏi: - Việc gì con chó làm lúc đứng ba chân,
còn con người thì đứng hai chân?
- Việc bắt tay - Ðứa bé nói.
- Bố em có thứ gì mà mẹ em thích nhất?
- Tiền ạ!
Bà hiệu trưởng kéo cô giáo ra một góc và nói khẽ: - Nên
đưa nó lên
lớp bốn. Mấy câu hỏi đó tôi cũng không trả lời
được.
Giá
phải tay ông
Hai
chàng sợ vợ là hàng xóm của nhau. Một hôm trong lúc một trong hai chị
vợ đi vắng thì có trận mưa rào ập xuống. Anh chàng nọ quên không
mang chiếc váy đang phơi vào. Chị vợ quay về, thấy váy ớt sũng, tức
điên lên chửi cho anh ta một trận.
- Nghe vậy, anh hàng xóm lầm bầm và chê bai - Giá phải tay ông...
- Thì làm gì nào? - Chị vợ tình cờ đứng ngay cạnh đó cau
có.
- à... thì tôi đã cất cái váy ấy
trước khi trời ma
Mê tín
Tiếng
gõ cửa mạnh làm đôi tình nhân giật mình: Nhanh lên chồng em đấy -
Người đàn bà hốt hoảng kêu lên. Anh nhảy ra ngoài cửa sổ đi!
- Nhưng chúng ta đang ở trên tầng mười ba - Kẻ hám gái thở gấp.
- Nhảy đi! Chị vợ thét lên - Bây giờ không phải lúc để mê tín.
Ðần
độn
Cô
gái si tình vất vả mãi mà không sao làm cho anh bạn trai đần độn hiểu
được cô muốn gì ở anh ta. Cuối cùng cô hỏi: - Anh có muốn xem chỗ mổ
ruột thừa của em không?
- Không đâu! Anh ta đáp - Anh căm ghét bệnh viện.
Hôn
phải mở mắt
Có
đôi bạn sinh viên đang ngồi công viên tâm sự.
C: Anh ơi! Tại sao, khi "kiss" (hôn) người con trai lại mở mắt,
như anh vừa rồi?
H: Ôi! Em không biết à? Tại vì anh ... còn phải trông cái "xe
đạp"...
Trước anh có cậu
con trai nào không?
Buổi
hẹn hò đầu tiên. Chàng trai rụt rè hỏi cô gái, khi thấy cô khá bạo
dạn:
- Trước anh, em có cậu con trai nào không?
- Không, không có thằng con trai nào cả. Chỉ có hai đứa con gái, đang
gửi ở chỗ mẹ em.
Phép
xã giao
Khi
một nhóm phụ nữ bước lên xe điện tất cả các ghế đều có
người rồi. Người bán vé nhận thấy một
người đàn ông hình như đang ngủ, sợ rằng
ông này không xuống được đúng điểm đỗ bèn nói với ông ta:
- Dậy đi ông.
- Ông này phản đối: Tôi có ngủ đâu mà gọi.
- Ông không ngủ mà lại nhắm mắt!
- Tôi biết chứ, tôi ghét nhìn phụ nữ phải đứng trong xe điện đầy
người như thế này.
Chăm
sóc sức khoẻ
Con
tàu đang chìm. Bỗng nhiên, thuỷ thủ trưởng từ trên con thuyền chở những
người được cứu sống đang đi xa khỏi con tàu, nhìn thấy một hành khách
đứng trên mũi con tàu đang chìm.
Thuỷ thủ trưởng hét to: - Này ông kia tại sao ông lại không nhảy xuống
đi?
Người hành khách giải thích: - Bác sĩ tuyệt đối cấm không cho tôi tắm
biển sau bữa ăn. Mà tôi thì vừa mới ăn cơm cách đây 20 phút.
Lây truyền
-
Thưa bác sĩ - Ngời đàn ông nói trong máy - Con trai tôi bị sốt ban.
- Tôi biết - Bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu
ta ống thuốc. Ông hãy cách ly cậu ta với những
người khác.
- Nhưng nó đã hôn con hầu.
- Vậy thì chúng tôi sẽ đem cách ly chị ta...
- Và chính tôi cũng hôn con hầu.
- Như thế có nghĩa là ông có thể mắc bệnh rồi.
- Vâng và từ lúc đó đến giờ tôi đã hôn vợ tôi.
- Khốn khổ - Bác sĩ hốt hoảng - Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi.
Ðặt
mua dao cạo
Một
thanh niên nọ viết lá thư sau đây gửi cho một Công ty có
tên tuổi đặt mua một lưỡi dao cạo:
"Kính gửi quí hãng - đính kèm theo đây là 50 xu đặt mua một
lưỡi
dao cạo như quí ông đã quảng cáo và bảo đảm - John.
TB: Tôi quên kèm theo 50 xu
nhưng
chắc chắn một Công ty tầm cỡ như quí vị vẫn sẽ gửi
lưỡi dao cạo ấy cho tôi".
Công ty đó đã nhận được lá thư và trả lời
như sau:
"Kính thưa ông! - Chúng tôi đã nhận được đơn đặt hàng giá trị
của quí ông vào ngày hôm kia và xin phúc đáp rằng chúng tôi sẽ gửi
lưỡi dao cạo ấy theo lời
yêu cầu và hy vọng rằng quí ông sẽ hài lòng.
TB: Chúng tôi quên gửi kèm theo
lưỡi dao cạo nhưng chắc chắn một người với túi tiền
như ông sẽ không cần
chi tới món hàng đó".
Bố mượn tiền đó rồi
Một
thanh niên đến gần người yêu nom vẻ buồn rầu ủ rũ.
Người yêu theo dõi
anh ta bằng đôi mắt băn khoăn lo lắng rồi hỏi:
- Bố có ý kiến ra sao?
- Xuôi cả - Anh trả lời.
Cô gái kêu to lên: - Em rất phấn khởi.
- Nhưng anh thì lại không, thoạt đầu bố em không thèm nghe anh nói.
- Thế anh có nói với bố em rằng anh có 5.000 đô la gửi
tiết kiệm ở ngân hàng không?
- Có, sau khi mọi cái khác đã thất bại!
- Thế bố em phản ứng thế nào?
- Phản ứng - Anh thanh niên trả lời - Bố em mượn luôn món tiền đó rồi.
Làm theo lời khuyên
của thầy giáo
Thầy
giáo đứng tựa lưng vào lò sưởi một buổi sáng mùa đông. Ông quyết
định cho các em học sinh lời khuyên
chí lí trước khi vào bài.
- Trước khi nói các em phải nghĩ. Ðếm đến 50
trước khi muốn nói điều
gì quan trọng, đếm đến 100 nếu định nói một điều
rất quan trọng.
Môi của các em học sinh mấp máy đếm và bỗng nhiên cả lớp đều kêu
toáng lên: - 99, 100! Thưa thầy, chiếc áo đuôi tôm của thầy đang cháy
ạ.
Ðộc
lập
-
Con - Ông bố có tư
tưởng chống bình
quyền nam nữ khuyên con trong ngày cưới - chỉ
có ba điều con phải làm để nắm chắc một
người đàn bà: Tỏ ra
cho cô ta thấy con là ông chủ, chứng minh cho cô ta thấy con là
người
đàn ông và khẳng định sự độc lập của con.
Khi cặp vợ chồng sau chuyến du lịch trăng mật trở về, ông bố hỏi
con trai tình hình ra sao.
- Tốt lắm, thưa bố - Cậu con trai nói - Ngay khi vào khách sạn con xé
toang quần áo của cô ấy để tỏ ra con là ông chủ. Liền đó con xé
toang quần áo của con để khẳng định con là
người đàn ông. Rồi con
nhảy vào giường và chạy ra luôn để khẳng định tính độc lập của
con!
Tốt
hay xấu
-
Cậu đã mắc sai lầm khi từ chối lời cầu hôn của anh ấy. Bây giờ anh
ấy sắp cưới mình.
- Ðiều đó thì mình biết. Lúc mình từ chối anh ấy bảo: Vì thất tình, anh ấy sẽ lấy bất kỳ con ngốc nào.
Trên
vai anh
Người
vợ bực bội với chồng, vò đầu bứt tai rên rỉ.
- Trời ơi, sao hồi đó cái đầu tôi để đâu mà lại lấy anh làm chồng
kia chứ?
Anh chồng tỉnh bơ, chỉ vào bức ảnh hai vợ chồng treo trên
tường nói:
- ở trên vai anh chứ đâu! Ðúng hồi đó đầu em tựa sát vào vai anh.
Giống nhau
Một
thiếu phụ bế con đứng trước cửa nhà, bị anh hàng xóm trêu:
- Trông cháu giống tôi quá nhỉ.
Thiếu phụ trả đũa:
- Chuyện! Con cùng một bố lẽ nào không giống nhau!
Lời khuyên
Vợ
ỏn ẻn với chồng:
- Anh yêu, bác sĩ khuyên em nên đi du lịch, vậy ta đi đâu bây giờ?
- à, đến bác sĩ khác!
Thỏ thẻ
-
Anh có yêu em không?
- Có chứ em yêu.
- Vậy anh có thể hiến dâng cả cuộc đời anh cho em chứ?
- Ơ, thế lúc đó ai sẽ là người yêu của em?
Ngày
đàn ông
-
Có khi nào cậu nhận thấy chồng mình thực sự là một
người đàn ông?
- Có đấy, một tháng có một ngày như vậy.
- Vào ngày nào?
- Ngày lĩnh lương mang về đưa cho tớ.
Chọn việc
Hết
cả ngày chủ nhật với công việc gia đình chiều về cô vợ nhìn chồng
nói:
- Anh thương yêu, hôm nay anh đã giúp em rất nhiều, bây giờ chỉ còn
hai việc: hoặc cho... con bú, hoặc gánh
nước, tuỳ anh chọn một. Nào anh chọn đi!
Xỏ
quan huyện
Một
hôm, trên đường đi học về Văn Giáo qua bến đò An
Thường thì gặp
quan huyện Hoài Ân cùng đi qua đò sang sông. Vì gặp một viên quan hống
hách và tham lam, mọi người đều dạt sang hai bên vệ
đường để cho hắn
xuống đò. Riêng Văn Giáo chẳng chịu
nhường quan, cứ chen với quan xuống
đò. Quan huyện tức quá mới gọi ông lại hỏi:
- Mày là con nhà ai mà dám hỗn thế?
Văn Giáo giả vẻ khúm núm thưa:
- Dạ, con là học trò.
Quan huyện nghe nói học trò, liền nảy ra một ý:
- Hừ! Mày là học trò hãy đối cho tao nghe thử, nếu không
được sẽ ăn
đòn cũng chẳng muộn. Hắn hắng giọng đọc vế đối:
Học trò là học trò con,
Ði học lon ton là con học trò.
Văn Giáo chẳng cần suy nghĩ, đáp ngay:
Quan huyện là quan huyện thằng
Xử kiện lằng nhằng là thằng quan
huyện.
Quan huyện tái mặt, không ngờ cậu học trò mà dám đối xẵng đến
như vậy. Hắn liền ra câu đối tiếp, nếu đối được mới cho lên bờ:
Ông quan bạc qua chiếc đò bạc
Văn Giáo giả vờ suy nghĩ, cốt để chở cho thuyền gần đến bờ, rồi hỏi: vàng đối với bạc
được không
ạ. Quan huyện kêu được quá. Văn Giáo đối ngay:
Con chó vàng ngậm cục cứt vàng.
Nghe xong, quan huyện tức quá định sai lính đánh đòn, thì vừa lúc
thuyền cập bến, Văn Giáo nhảy tót lên bờ chạy biến.
Ðối
đáp sứ Nguyên
Mạc
Ðĩnh Chi đi sức triều Nguyên, lúc vào bệ kiến, vua Nguyên muốn thử
tài sứ thần nước Nam, đồng thời cũng muốn dò khí tiết của Mạc Ðĩnh
Chi, bèn ra một vế đối:
Nhật hoả Vân Yên, bạc đán thiêu tàn
ngọc thố
Nghĩa là:
Mặt trời là lửa, mây là khói, ban
ngày đốt cháy vầng trăng
Mạc Ðĩnh Chi biết là vua Nguyên kiêu căng tự cho mình là mặt trời,
coi nước Nam như mặt trăng ban ngày nhất thiết bị mặt trời thôn tính,
ông bèn ứng khẩu đối ngay:
Nguyệt cung linh đạn, hoàng hôn xạ lạc
kim ô
Nghĩa là:
Trăng là cung, sao là đạn, chiều tối
bắn rơi mặt trời.
Vua Nguyên nghe đối giật mình, biết là bị trả miếng rất đau,
nhưng cũng rất kính phục Mạc Ðĩnh Chi, bèn
thưởng rất hậu cho Trạng nước
Nam.
Một lần khác, người Nguyên lại giở trò đánh đố chữ. Họ viết bốn câu
thơ sau và thách Mạc Ðĩnh Chi giải nghĩa:
Nhất diện
lưỡng mi
Nhất sấu nhất phì
Nhất niên nhất nguyệt
Nhất nhật tam kỳ
Nghĩa là:
Một mặt đôi mày, một gầy một béo,
một năm một tháng, một ngày ba lần.
Thật là ngô nghê, khó hiểu. Vậy mà Mạc Ðĩnh Chi chỉ
đưa mắt
đã giảng rằng đó là chữ bát. Vì chữ bát tựa
như đôi lông mày lại
gồm một nét to, nét nhỏ, vả lại mỗi năm có một tháng tám chữ bát
còn đồng âm với chữ bát đựng đồ ăn, vì đó mà mỗi
ngày phải dùng bát để ăn đến ba lần.
Thế là, một lần chơi chữ, một lần đố chữ đều bị Mạc Ðĩnh Chi
đối đáp trôi chảy và sắc sảo,
người
Nguyên rất kính nể thường ví ông với
Án Tử đời
Xuân Thu, vì hai người tuy tớng mạo xấu xí
nhưng tài
trí thì chẳng ai bằng.
Sắt
ngắn, gỗ dài
Hồi
Nguyễn Bỉnh Khiêm từ quan về quê làng Trung Am mở
trường dạy học, học
trò theo học rất đông. Vào buổi tối 30 tết năm nọ; ông Trạng đang
ngồi đàm luận về lý số với một anh học trò xuất sắc của ông đến
thăm và biếu ông lễ vật, thì bỗng ngoài cổng có tiếng
người gọi. Ông
sai gia nhân ra bảo hãy chờ một chút. Trong khi đó, ông và
người học
trò cùng bấm quẻ để thử đoán xem
người đó vào có việc gì?
Cả hai thầy trò cùng bấm vào một quẻ "thiết đoản, mộc
trường".
Nghĩa là "Sắt ngắn, gỗ dài". Ông hỏi
người học trò:
- Vậy anh đoán người đó vào đây có việc gì?
Anh học trò trả lời:
- Thưa thầy! "Thiết đoản, mộc trường, theo ý con,
người vào đây chắc
hẳn chỉ có mượn chiếc mai đào đất mà thôi, chứ ngoài ra không còn
cái gì là "sắt ngắn, gỗ dài" nữa.
Ông cười nói:
- Khác với anh, tôi lại đoán người đó
vào đây mượn búa.
Nói xong, ông cho mở cổng. Quả nhiên người ấy vào hỏi
mượn búa thật.
Anh học trò chững người ra vì sự đoán sai của mình. Thấy vậy, ông giải
thích cho anh học trò:
- Kể thì anh bấm quẻ cũng giỏi, nhng mức đoán còn thấp.
Anh bảo "sắt ngắn, gỗ dài" mà đoán
là mượn mai, như vậy thử hỏi, 30 tết
người ta đến đây để mượn
mai làm gì cơ chứ? Còn tôi bảo là người đó
vào mợn búa để về bổ củi nấu bánh
chưng Tết mà thôi. Bấm quẻ
đã đúng nhưng khi đoán còn phải có ý thức cơ biến, mà tránh
được
những sự sai lầm.
Anh học trò bái phục thầy, xin nhận những lời chỉ bảo quí. Trạng Trình
thật là người suy đoán giỏi.
Trong
vườn hoa nhà thờ, linh mục đang nói chuyện với một thương gia, một
giáo đồ trẻ để không làm phiền họ đi thụt lùi lại phía sau. Ông
này chỉ nghe loáng thoáng câu chuyện giữa họ:
Vị thương gia: " 5 vạn đôla!"
Linh mục lắc đầu: " Không được!"
Thương gia:" 10 vạn đôla !"
Linh mục cúi đầu lặng thinh.
Thương gia: " Thôi được, 50 vạn vậy nhé! "
Linh mục vẫn không chấp thuận, thương gia lắc đầu rút lui.
Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:
" Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Chúng ta có
thể dùng nó làm được rất nhiều việc đó ạ, thế ông ta yêu cầu điều
gì mà cha lại từ chối khoản tiền lớn đến như vậy?
Linh mục đáp: " Nhưng con có biết ông
ta yêu cầu gì ko? Ông ta đề nghị ta mỗi lần giảng kinh xong không nói
Amen mà nói Cocacola!!!!!"
Chuyện
2
Nhân viên môi giới nhà đất nói với
khách hàng: " Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của
chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông về tất cả các ưu nhược
điểm của ngôi nhà. Và bây giờ tôi xin nói trước về nhược điểm.
Phía Bắc của ngôi nhà, cách chừng 1km là trại chăn nuôi lợn, phía Tây
là khu xử lý nước thải, phía Ðông là xưởng sản xuất amoniăc còn
phía Nam là công ty chế biến cá"
" Thế còn ưu điểm của ngôi nhà?"
Nhân viên tiếp thị: Ưu điểm của ngôi nhà là lúc
nào cũng đoán được hướng gió..."
Chuyện
3
Một
người đàn ông sau khi trở ra khỏi siêu thị đã vô cùng tức giận
khi nhìn thấy chiếc xe hơi mới tậu của mình đã bị đâm bẹp rúm ró.
Nhưng ông ta có vẻ bình tâm hơn một chút khi phát hiện ra có một mẩu
giấy để lại trên mặt kính của xe:
Ông ta lại gần và đọc: " Thưa ông,
khi tôi đang viết mẩu giấy này cho ông thì có đến hơn 80 cặp mắt
đang chú ý tới tôi. Hẳn họ đang nghĩ rằng tôi viết lại địa chỉ và
số điện thoại để ông tiện liên lạc, nhưng tôi đã
không làm như thế!!!"
Khi
người Pháp tự ái
Khoang sâu xuống đất 45 mét,các nhà khoa học Ðức phát hiện
vai mảnh đồng nhỏ xíu trong những nắm quặng.Sau khi nghiêm cứu kỹ các
mẫu kim loại ấy họ tuyên bố rằng 25.000 trước,người Ðức cổ đã có
một mạng điện thoại rộng khắp nước.
Lẽ đương nhiên người Anh không chịu lép .Các nhà khoa học Anh thâm
chí còn đào sâu hơn và tìm thấy những mảnh thủy
tinh nhỏ.Sau một
hồi nghiên cứu,họ tuyên bố rằng 35.000 năm trước người Anh đã có
một mạng cáp quang trên toàn quốc.
Các nhà khoa học Pháp thấy bất bình .Họ đào 90,180,rồi 270
mét nhưng
vẫn không thấy gì ngoài đất và đá.Cuối cùng họ tuyên bố 55.000 năm
trước người Pháp đã biết dùng.......... điện thoại di động.