Để CảM ƠN

Một kẻ hành khất kể với người cùng cảnh:

- Này cậu, hôm trước tớ nhặt được một cái ví ở băi để xe, có 5000F nhé.

- Thế cậu làm thế nào?

- Danh thiếp của "ông chủ" vẫn c̣n trong ví. Không chần chừ, tớ gửi ngay cho hắn một phiếu chuyển tiền 500F để cảm ơn!

HAI Gă BầN TIệN GặP NHAU

Hai gă bần tiện gặp nhau giữa đường.

Một gă rút ra cái quạt giấy dương dương tự đắc nói:

- Quạt tôi chỉ x̣e ra một nửa, bởi vậy dùng đă mười năm chưa hư.

Gă kia thản nhiên đáp:

- Hừ cái quạt dùng có mười năm có mà mạt! Nếu như bác chỉ x̣e ra trước mặt, tay giữ nguyên không quạt, chỉ lấy đầu lắc lư, có phải dùng được một đời không hỏng.

Gă nói trước chưa chịu thua:

- Được, dùng quạt xin chịu bác cao tay hơn, nhưng đi giày, thử xem có đọ được với tôi không nhé. Đi đường tôi chuyên môn tuột ra cắp nách, gặp người đi tới mới xỏ vào, người kia đi khuất lại tụt ra ngay...

Gă kia vội cướp lời:

- Con cái nhà tôi mà đi giày như bác th́ tôi đập cho một trận. Đi như thế, một đời phải mấy đôi cho xuể? Tôi ấy à! Đi đường cặp giày vào nách. Gặp người đi tới mới xỏ giày vào nhưng đứng im không động đậy, người kia đi rồi, lập tức tụt ra đi đất.

THế Mà ... ĐẤU NGờ...

Buổi tối Julie ngồi trên ḷng Brown vuốt ve gáy anh và thốt lên:

- Ôi Brown, cổ anh to quá!

- Julie, ở bang Texas của anh cái ǵ cũng to em ạ!

- Ôồ! Vai anh vạm vở xiết bao!

- Julie, ở bang Texas của anh cái ǵ cũng to!

Julie xoa đùi Brown:

- Ôi! Đùi anh to ghê đi!

- Julie, ở bang Texas của anh cái ǵ cũng to!

Sáng hôm sau, Julie nói giọng thất vọng:

- Brown, thế mà anh bảo ở bang Texas của anh cái ǵ cũng to!

- Julie, anh đâu có ngờ em cũng là dân Texas!

Sẽ NGủ NGAY

Một người đàn ông lớn tuổi giải thích cho bác sĩ của ḿnh lư do ông đến khám bệnh.

- Tôi vừa mới cưới một cô vợ trẻ xinh đẹp hai mươi tuổi, thế mà mỗi tối, tôi cứ vừa đặt lưng xuống là ngủ ngay.

Bác sĩ thảo một đơn thuốc và đưa cho bệnh nhân, ông này sáng mắt lên:

- Bác sĩ có chắc chắn với cái này... tôi...

- Không, về vấn đề của ông tôi không thể làm được ǵ cả. Nhưng với liều thuốc này, tôi đảm bảo vợ ông cũng sẽ ngủ ngay lập tức.

Bí QUYếT SốNG HạNH PHúC

- V́ sao anh chị không bao giờ to tiếng, sống rất hạnh phúc?

- V́ khi việc ǵ mà cả hai người nhất trí th́ tôi quyết định. C̣n khi giữa hai người không nhất trí thi tôi để nhà tôi quyết định!

KHỏI BệNH

- Thưa bác sĩ, vợ tôi bỗng dưng bị mất tiếng!

- Anh hăy thử đi đâu về khuya chừng hai, ba giờ sáng xem, chắc vợ anh sẽ khỏi bệnh mất tiếng ngay!

Bố CHO CON

Ơở Scotlen, người con hỏi bố:

- Nếu bố có sáu lâu đài bố cho con một cái chứ?

- Nhất định rồi, nếu như bố có sáu lâu đài.

- Nếu bố có sáu ôtô, bố cho con một chứ?

- Dĩ nhiên, nếu bố có sáu ôtô.

- Bố thật là tốt. Thế nếu bố có sáu áo sơ mi, bố cho con một nhé.

- Ôồ ... Không được đâu!

LA SAO ĐƯợC

- Ông cảnh sát ơi, cách đây mấy phút có một tên cướp đă giật mất cái đồng hồ của tôi tại ngă tư này.

- Sao ông không la lớn lên, lúc đó tôi đang đi tuần gần đấy.

- Làm sao la được, ông không thấy là tôi c̣n sáu chiếc răng vàng trong miệng đây sao!

CHUYệN CủA NGƯờI GáC THANG MáY

Một hôm ông chủ một cửa hàng lớn đề nghị các nhân viên viết báo cáo về công việc của họ trong một ngày làm việc. Anh chàng gác thang máy viết rất đơn giản: "Đi lên 50%; Đi xuống 50%.

SAO LẤU VậY

Một người Aả Rập giàu có đem ḷng yêu cô con gái của một du khách. Ông nói với bố cô gái:

- Ông bằng ḷng gả con gái ông cho tôi, tôi sẽ biếu ông số kim cương nặng bằng cô ấy.

- Anh chờ tôi một tuần nhé!

- Sao lâu vậy?

- Để con gái tôi nặng thêm chút nữa!

CáI áO BằNG DA

Bị một viên đạn bắn chết, một con chồn bạc bay thẳng lên thiên đàng. Thánh Phêrô tiếp đón nó niềm nở và hỏi:

- Cái ǵ sẽ làm cho con sung sướng?

- Ôồ! ố Con vật bé nhỏ trả lời ố Con muốn có một cái áo làm bằng da phụ nữ!

Đố THầY ĐấY

Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một hộp trong đựng đủ các loại chim. Thầy lôi ra một con chim và giấu đằng sau, chỉ để cho học sinh nh́n thấy cái đuôi, thầy hỏi một học sinh:

- Đây là chim ǵ?

- Dạ thưa, chim sáo ạ.

- Không đúng, đó là con gơ kiến. Cho em đoán lại lần nữa... Thầy giáo lại bắt đầu giấu chim.

- Con này tên ǵ?

- Dạ ố Học sinh lúng túng ố Em nghĩ đó là con chim chào mào ạ.

- Không phải, chim họa mi. Em không học ǵ cả. Tôi phải cho em không điểm. Tên em là ǵ?

- Em đố thầy đấy.

BàI HọC LáI ÔTÔ

Một cô gái quá lứa vừa được học bài lái ô tô đầu tiên.

- Chắc là thầy giáo đă giữ thái độ đúng mực? ố Một người bạn hỏi.

- Ưừ, ừ! ố Cô trả lời ố Đó là một thanh niên c̣n trẻ lại rất sùng đạo, v́ trong suốt những đoạn đường tớ lái xe anh ta luôn mồm kêu: Lạy chúa! Ôi! Lạy chúa!...

CHUYệN Đổ X?NG

Một người lái xe vào trạm xăng, người bạn ngồi cùng xe nhắc anh ta:

- Cậu nh́n thấy bảng giá chứ? Xăng lại tăng giá thêm mười xu một lít.

Người lái xe nhún vai và trả lời:

- Ôồ! Điều đó chẳng có nghĩa ǵ với tớ. Kiểu ǵ th́ tớ cũng chỉ mua 200F mà thôi.

NGƯờI GIúP VIệC

Một đôi thanh niên nam nữ đi chơi trên phố. Bất chợt họ gặp một người đạo mạo, chững chạc. Chàng trai ngă mũ chào:

- Ai đấy anh?

- "Người giúp việc" của anh đấy!

- Thế ông ta làm ǵ ở cơ quan anh?

- Aà... Ông ta ngồi viết công văn cho anh... mang ra bỏ bưu điện.

TậP CHạY

Một nhà vô địch quyền Anh đang dạy đứa con trai 10 tuổi đấm bốc.

- Điều này sẽ có ích nếu như nó gặp phải một vụ ẩu đả.

- Nhưng nếu đối thủ mạnh hơn nó th́ sao?

- Ôồ! tôi đă nghĩ đến điều đó, và sáng nào tôi cũng bắt nó phải tập chạy.

NH́N Và NGHĩ

Ngày chủ nhật, chàng trai cùng người yêu đi dạo phố. Chàng trai nói:

- Này em, sao phụ nữ chỉ thích ḿnh đẹp hơn là thích ḿnh thông minh nhỉ?

Cô gái trả lời:

- Dễ hiểu thôi, v́ nam giới các anh chỉ thích nh́n hơn là thích suy nghĩ.

Đỡ Đẻ

Một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất b́nh tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ. Bà đến với ḥm dụng cụ trong tay. Bà nói với người chồng:

- Anh hăy đi khỏi chỗ này, đây không phải việc của anh.

Khoảng mười phút sau, bà tḥ đầu ra cửa và nói:

- Anh có ḱm không?

- Hả, ông chồng lo lắng hỏi.

- Vâng ḱm, nhanh lên hăy t́m đi! Không hả hở ǵ hết, tôi biết việc tôi làm.

Ông chồng đi t́m cho bà ta một cái kim, nhưng khoảng năm phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa:

- Anh có cái cờ lê to không?

- Cờ lê à? Lạy chúa, điều ǵ đă xảy ra với vợ tôi?

- Không có ǵ cả, anh khỏi lo tôi có bằng cấp hẳn hoi cơ mà, nhưng tôi cần một cái cờ lê.

Người chồng đem đến cho bà một cái cờ lê. Bà khép cửa lại.

Người ta nghe tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két... két đến ghê rợn, ông chồng hoảng vía, mười phút sau, bà đỡ tḥ đầu qua cửa thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi:

- Hăy nghe đây, anh gọi cho tôi một người đồng nghiệp của tôi, tôi không làm thế nào mở được ḥm đồ nghề của tôi.

TạI SAO?

Cô gái nhỏ nhẹ:

- Mẹ ơi, tại sao cá không nói chuyện được như chúng ta?

- Con khờ quá. Có khi nào con thử nói chuyện dưới nước được chưa?

TÔI CHả Có NGUYệN VọNG Ǵ

Trong một toa tàu hỏa, có ba người. Một người đàn ông đang đọc báo. C̣n hai phụ nữ th́ ngồi không, bỗng một bà đứng lên và nói:

- Nóng quá! Nếu không mở cửa sổ th́ tôi đến ngạt thở mất.

- Không được đâu ố Bà thứ hai lên tiếng ố Tôi sẽ chết v́ gió lạnh thôi. Hăy đóng cửa lại.

Cuộc tranh căi ngày càng gay gắt. Người soát vé chạy đến:

- Tôi không thể cùng một lúc vừa đóng cửa lại vừa mở cửa được.

Và ông ta hỏi người đàn ông:

- Và ông này, ông có nguyện vọng ǵ không?

Người đàn ông đáp:

- Tôi chả có nguyện vọng ǵ. Xin ông cứ lần lượt thực hiện nguyện vọng của hai bà này. Đầu tiên đóng cửa lại và một bà sẽ chết. Sau đó mở cửa ra, bà thứ hai cũng chết nốt. Như vậy là tôi yên thân.

KHI ĐếN TH?M EM

Cô gái thỏ thẻ với bạn trai:

- Anh đến thăm em lúc nào cũng được. T́m nhà em dễ thôi, rẽ bên trái, tới con đường sau nhà thờ, rẽ phải một đoạn gặp tiệm bánh ngọt. Đó là nhà em. Anh dùng chân đẩy cửa vào nhà nhé!

- Sao lại phải dùng chân?

- V́ tay anh chắc đang bận ôm quà tặng em!

HAI CáI XÔ NHựA

Ngày chủ nhật, trong nhà thờ, cha xứ đi bên bục giảng đạo và nói:

- Hởi các con chiên của Chúa, cha đă nói với các con nóc nhà thờ bị dột. Và hôm nay cha rất vui sướng báo cho các con biết là: Nhờ vào ḷng hào phóng của các con, với số tiền quyên góp được, ta đă mua được hai chiếc xô nhựa để hứng nước khi trời mưa!

CHUI RA THÔI ḾNH ƠI!

Một chàng Gabrôvô về chơi Thủ Đô Xôphia, anh ta bước lên tàu điện với một bao tải to, và đặt phịch xuống sàn tàu điện. Người bán vé đến:

- Anh mua vé đi, vé người ba hào vé hành lư sáu hào.

Nghe vậy chàng Gabrôvô thúc mạnh vào cái bao tải:

- Chui ra thôi ḿnh ơi! Không ngờ giá vé hành lư đắt gấp đôi vé người!

NGƯờI ĐàN ÔNG Và CON CHUộT

Một người đàn ông chẳng mấy to khỏe bước vào trong quán rượu và gọi một cốc sữa trứng. Khi người phục vụ mang tới ông ta uống một hớp, sau đó lấy từ túi ra một con chuột nhắt rồi cũng cho nó uống bằng cốc. Người phục vụ là một gă lực lưỡng, vai u, thịt bắp, giận dữ ngăn lại:

- Ấấy, không thể thế được, việc ông làm thật ghê người. Cái cốc này là dành cho khách hàng, ông hăy lập tức biến đi và đừng bao giờ đặt chân trở lại đây nữa.

- Thế à! ố Người đàn ông gầy c̣m trả lời ố Ông hăy nói lại cho tử tế, nếu không ta sẽ cho một cái tát vào mặt.

Vào lúc đó, con chuột nhắt liền tḥ đầu ra khỏi túi áo chủ và nói với người phục vụ:

- C̣n tôi th́ sẽ đập vỡ mồm con mèo của ông!

PHảI Rơ NGHĩA HƠN

Ông chủ hăng phim:

"Kịch bản của anh nói chung không phải là dở. Nhưng một số đối thoại phải rơ nghĩa hơn để bất cứ một thằng ngốc nào cũng có thể hiểu được".

- "Vâng, vâng! ố Người trẻ tuổi gật đầu lia lịa. Thế có những đoạn nào ngài không hiểu ạ?"

RèN LUYệN

- Bố ơi! Khi lớn lên con muốn trở thành nhà thám hiểm Bắc cực bố ạ!

- Tốt đấy!

- Nhưng con muốn được rèn luyện ngay từ bây giờ!

- Làm thế nào mà rèn luyện ngay từ bây giờ được?

Con muốn mỗi ngày bố cho con tiền ăn kem để con tập quen dần với cái lạnh bố ạ!

HAI HIệP PHụ

Trưởng xưởng hỏi người thợ:

- Tại sao sáng nay anh đi làm trễ?

- Dạ, tôi ngủ, tôi mơ, đang xem một trận bóng đá. Trọng tài cho đá thêm hai hiệp phụ. Tôi không thể bỏ đi khi trận đấu chưa kết thúc.

Có MặT Cả CHứ

Ông Martin đang hấp hối. Cả nhà bao quanh giường bệnh. Martin ra hiệu. Bà vợ đến sát bên chồng. Ông già thều thào:

- Mọi người ở đây cả à? Kể cả Henri?

- Vâng!

- Và cả Marie?

- Vâng, Ông Martin yêu quí!

- C̣n Jacques? Nó cũng ở đây chứ?

- Tất nhiên, nó quư ông lắm!

- Thế cháu Laure?

- Nó đây, nó đây! Cháu luôn luôn ở bên ông và mọi người đều ở đây!

Đột nhiên bằng một sức lực phi thường, ông Martin nhỏm dậy lắp bắp:

- Trời ơi! Thế th́ ai trông cửa hàng?

Có MANG Ǵ Về ĐẤU

Cô con gái từ nhà chồng về chơi với bố mẹ ḿnh. Lúc ra đi cô nán lại ở ngoài hiên nói to:

- Không biết con có bỏ quên cái ǵ không nhỉ?

Bố mẹ tiễn con ra cửa, vội đồng thanh nói:

- Có bao giờ mày mang cái ǵ về đâu mà sợ bỏ quên hở con?

Đề SAI ĐịA CHỉ

Có một nhà thơ mang cho Vonte một bài thơ với tiêu đề: "Gửi lại thế hệ mai sau". Sau khi đọc xong nhà văn nói với tác giả:

- Thơ ông viết cũng được, nhưng tôi nghĩ rằng địa chỉ mà ông đề có lẽ không đúng và nó sẽ không đến được đâu!

NGHề BUÔN NG̣I BúT

Một lần đại văn hào Pháp Victor Hugo (1802 ố 1885) đi thăm nước Phổ. Khi đến biên giới Pháp ố Phổ. Một nhân viên hải quan nước Phổ hỏi:

- Xin ông cho biết ông làm nghề ǵ?

- Tôi viết.

- Tôi muốn hỏi ông sinh sống bằng nghề ǵ?

Lần này Hugo đáp gọn:

- Bằng ng̣i bút.

Nhân viên hải quan nọ gật đầu ra vẻ thông hiểu. Sao đó anh ta ghi vào tờ thị thực nhập cảnh: "Hugo, nhà kinh doanh ng̣i bút".

BANDắC Và Kẻ TRộM

Một đêm Bandắc quên không đóng cửa, ông đă vào nằm nhưng chưa ngủ. Một tên ăn trộm vào không thấy ai, bèn đi đến cái tủ, khẽ mở ra và lục t́m tiền. Bỗng tên trộm nghe nhà văn cười nói:

- Anh bạn ơi, mắc sai lầm lớn rồi. Anh đă đến vào đêm tối như bưng để t́m tiền ở nơi chính tôi, giữa ban ngày chói chang tôi cũng không bao giờ t́m thấy!

N?N ?N Cá VOI

Mark Twain trả lại bản thảo cho một tác giả trẻ với lời nhận xét sau:

"Bạn thân mến, các thầy thuốc danh tiếng khuyên những người làm việc trí óc nên ăn cá, v́ thực phẩm này bồi dưỡng tủy năo bằng chất đạm của nó. Trong lĩnh vực này tôi không thạo lắm v́ thế tôi không biết bạn nên ăn bao nhiêu cá. Nhưng qua bản thảo bạn gửi cho tôi, tôi cho rằng đối với bạn hai con cá voi cỡ vừa không phải là một lượng quá đáng!"

KHOảNG CáCH VÔ TậN

Có một lần, một nữ phóng viên Mỹ hỏi Albert Einstein:

- Giữa thời gian và vô tận có sự khác biệt nào?

- Cô gái ơi! ố Nhà bác học với giọng đôn hậu trả lời ố Nếu bác có th́ giờ để giải thích cho cháu sự khác biệt đó th́ sẽ là sự vô tận trước khi cháu hiểu điều đó!

BAO GIờ TÔI CũNG ĐứNG

Một lần Mark Twain đến một thành phố nhỏ, ông có buổi nói chuyện ở đây. Tối đến, ông vào một tiệm ăn, chủ hiệu hỏi:

- Ngài mới đến thành phố này phải không ạ?

- Vâng, tôi vừa mới đến đây.

- Ngài thật là may mắn, tối nay có buổi nói chuyện của Mark Twain, ngài đi nghe chứ?

- Chắc chắn là có.

- Thế ngài đă có vé vào chưa?

- Ôồ! Chưa, chưa.

- Thế th́ có khi ngài phải đứng đấy.

- Vâng, thật đáng tiếc, tôi luôn luôn phải đứng trong các buổi nói chuyện của Mark Twain.

CON LợN THứ 11

Iít lâu sau cuộc hử bom nguyên tử của Mỹ trên đảo Bikini th́ có cuộc họp báo. Một nhà báo hỏi về sự cứu trợ những nạn nhân là những người dân địa phương. Chủ tịch tiểu bang bom nguyên tử Mỹ đă trả lời câu hỏi đó như sau:

- Về những nạn nhân các bạn không phải lo lắng, tôi đă biếu họ một chục con lợn.

Sau khi đă nói điều đó, chủ tịch tiểu bang nguyên tử hỏi nhà bác học Einstein:

- Ngài cho biết những suy nghĩ của ngài về Bikini?

Nhà bác học Einstein trả lời:

- Ông hăy hỏi con lợn thứ mười một về chuyện đó!

ĐáNH GIá TáC PHẩM

Lép Tônxtôi viết một truyện ngắn, và gửi đến một ṭa soạn tạp chí, kư tên khác. Sau hai tuần ông đến ṭa soạn để biết số phận truyện ngắn của ḿnh. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng.

- V́ sao thưa ông? ố Nhà văn hỏi lại.

- Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn c̣n non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hăy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết th́ đă muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đă viết ǵ chưa?

Tônxtôi trả lời giọng trầm lắng:

- Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và ḥa b́nh hay Anna Karênina....

người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.

NóI THế NàO CHO ĐúNG

Trong một bữa tiệc có hai chàng thanh niên hợm hĩnh hỏi Vonte với giọng chế giễu:

- Thưa nhà văn, nói thế nào cho đúng: "Cho chúng tôi uống" hay là "Mang thức uống cho chúng tôi"!

- Đối với các bạn cả hai câu ấy đều không đúng ố Nhà văn trả lời ố Các bạn phải nói: "Dẫn chúng tôi ra vũng nước"!

ĐANG NGồI TR?N GHế Đá CÔNG CộNG

Hai kẻ lang thang nói chuyện với nhau. Một người hỏi:

- Mày sẽ làm ǵ nếu mày là tỷ phú?

- Tao à! Tao sẽ cho đặt những chiếc gối trên tất cả các ghế đá công cộng!

HợP ẤM CUốI CùNG

Lúc Paderewski ở Thụy Sĩ, một số "tác giả" thường hay đến làm phiền ông, xin ông ư kiến bằng cách khoe khoang kỹ thuật, khoe khoang những sự t́m ṭi có tính chất mới lạ nhưng nội dung trống rỗng. Có lần một nhạc sĩ phái "Môdéc" đến đánh một bản nhạc mới sáng tác của anh, trong đó đầy những chữ kỹ thuật lập dị, khó nghe và chói tai. Người đó dừng tay sau một hợp âm khó nghe và hỏi một cách tự hào:

- Giáo sư thấy hợp âm cuối cùng này thế nào so với hợp âm đầu tiên? (anh ta đánh lại hợp âm đầu tiên).

Paderewski đứng phắt dậy và nói:

- Hăy măi măi ngừng ở hợp âm này!

- V́ sao vậy?

- V́ nó hay nhất, nó là đỉnh cao của sự t́m ṭi, nó giải phóng mọi ràng buộc về kỹ thuật, về nội dung, về...

- Vâng, thưa giáo sư, đó là mục đích của nghệ thuật...

- Tôi chưa nói hết. Đặc biệt là nó giải phóng tôi khỏi phải nghe thêm sự sáng tạo của anh. Anh vừa nói nó là một hợp âm cuối cùng mà đă là hợp âm cuối cùng th́... xin lỗi! Xin vĩnh biệt anh!

TÔI Đă ĐƯợC ĐọC T?N NGàI

Vua Phổ Fêdêrich đệ nhị mời Vonte đến thăm cung điện. Rất nhiều quan trong triều đ́nh thèm muốn sự ưu đăi này của vua Phổ đối với nhà văn. Một vị cận thần đặc biệt rất ghen tị với Vonte. Một hôm gă viết trên cửa ra vào của nhà văn một ḍng chữ rất to "Chó đểu".

Vonte quen và hiểu biết rất nhiều người, đặc biệt ông biết rất rơ những người không ưa ông, ông đoán ngay kẻ muốn lăng mạ ḿnh. Ngay lập tức, ông trở lại nhà gă cận thần nọ và nói rất lịch sự với gă:

- Thưa ngài, tôi xin lại thăm đáp lễ ngài. Tôi đă được đọc "Danh thiếp tên ngài" trên cửa nhà tôi. Tôi vô cùng tiếc là đă không ở nhà khi ngài đến thăm!