BIệN PHáP PḤNG NGừA

Một họa sĩ đi đến một vùng quê đẹp nghỉ ngơi và ở lại nhà một điền chủ. Hàng ngày anh ta mang thuốc và bút vẽ đi vẽ lại từ sáng đến tối, khi trời tối anh ta lại trở về trang trại ăn uống nó nê rồi đi ngủ.

Đến ngày nghỉ cuối tuần anh ta muốn trả tiền cho ông điền chủ này, nhưng điền chủ nói:

- Không, tôi không muốn lấy tiền của ông đâu, tôi muốn xin ông một bức tranh. Tiền mà làm ǵ? Chỉ trong một tuần là tôi tiêu hết món tiền, nhưng tranh của ông th́ vẫn không suy suyển tí nào.

Họa sĩ rất lấy làm hài ḷng và cảm ơn điền chủ đă nói những điều tốt đẹp về những bức tranh của ḿnh.

Điền chủ cười và trả lời:

- Không hẳn thế, tôi có một con trai đang ở với tôi tại Luân Đôn, con trai tôi muốn trở thành họa sĩ, tôi cho rằng ... tháng sau nó trở về đây, tôi sẽ chỉ cho cháu nó xem những bức tranh của ông và nó sẽ không muốn trở thành họa sĩ nữa!

KHÔNG ĐếN NỗI NGU NGốC QUá

Một người đàn ông có dính líu đến một vụ kiện, gợi ư luật sư của ḿnh rằng nên gửi biếu ông chánh án sắp xử vụ kiện này món quà. Luật sư của anh ta liền cảnh cáo rằng ông chánh án rất liêm khiết và nếu gửi quà như thế cho ông ta th́ chỉ làm cho ông ta thành kiến mà thôi.

Trong quá tŕnh xử kiện, luật sư nhận xét thấy ông chánh án tỏ ra thiên vị khách hàng của ḿnh và cuối cùng đă phán xử thiên vị cho anh ta. Sau đó người đàn ông nói với luật sư của ḿnh rằng anh ta đă gửi biếu ông chánh án một món quà rất hậu hĩnh.

Ông luật sư nói:

- Nhưng ông không thể làm như thế được!

Anh ta nói:

- Ôồ, tôi gửi quà đấy! Nhưng tôi nhớ lời khuyên của ông nên tôi đă lấy tên đối phương của tôi!

KHÔNG TIN CậY VàO CáC LUậT SƯ

Chánh án hỏi anh thanh niên được người ta đưa ra đứng trước mặt ḿnh:

- Thế anh có luật sư bào chữa chưa?

Anh thanh niên trả lời:

- Thưa ṭa, tôi chưa có!

Chánh án hỏi:

- Thế anh không nghĩ ra cần phải có một luật sư à?

- Thưa ṭa, không ạ - Anh thanh niên trả lời- Tôi thấy không cần luật sư bào chữa. Tôi sắp nói ra đây sự thực rồi!

MộT Sự NHầM LẫN KHó CHịU

Chuyến tàu hỏa dừng lại ở biên giới, hành khách được thông báo chuẩn bị hành lư để nhân viên hải quan kiểm tra. Một trong số hành khách đi tàu đă mua nhiều túi thuốc lá và đang để ở trong túi hành lư. Anh ta biết mức hạn chế của hải quan đối với thuốc lá và con số anh đă mang vượt quá nhiều số được cho phép. Anh ta sợ là hải quan sẽ đến xem anh ta mang bao nhiêu túi và sẽ lấy đi nửa số thuốc của ḿnh. v́ vậy, anh ta lấy ra một số túi khỏi túi và bỏ vào các túi áo của ḿnh. Nhưng rồi tất cả các túi của anh ta đă đầy ắp, mà vẫn c̣n nhiều túi nữa. Phải làm ǵ đây? Người khách đi tàu này đi ra hành lang của toa tàu và nh́n thấy một người đang đứng một ḿnh ở gần cửa. Anh ta đến gần và nói với người này:

- Tới nhờ ông giúp tôi một việc!

Người đàn ông trả lời:

- Tôi rất sung sướng được giúp ông!

Anh ta nói:

- Tôi xin ông làm ơn đút hộ số thuốc này vào túi áo của ông cho đến khi nào hải quan kiểm tra xong!

Người kia hỏi:

- Tại sao anh không để chúng ở các túi đựng?

Anh ta trả lời:

- V́ tôi có quá nhiều rồi và tôi sợ họ sẽ lấy một số túi của tôi đi!

Người kia trả lời:

- Thôi được, đưa cho tôi. Nhưng tôi phải nói với ông ngay bây giờ là tôi sẽ không trả lại cho ông nữa đâu!

Anh ta hỏi một cách ngạc nhiên :

- Tại sao lại không?

Người kia trả lời:

- V́ tôi là nhân viên hải quan!

TAI NạN

Một người đàn ông từ một thị trấn nhỏ lên tham quan thành phố. Sau khi nhờ vai người chỉ đường mà vẫn không được kết quả như ư, anh ta chợt trông thấy một nhân viên cảnh sát đang điều khiển giao thông ở một ngă tư. Cẩn thận quan sát xe cộ, cuối cùng anh ta nhanh nhẹn lách ḿnh qua giữa những luồng xe khách để đến nơi người cảnh sát đứng.

- Hầu như muốn hụt hơi- Anh ta nói- Xin ông vui ḷng chỉ đường cho tôi đến bệnh viện Memorial của thành phố được không ạ?

Viên cảnh sát bảo:

- Dễ ợt hà! Ông cứ đứng yên ở chỗ ông đang đứng khoảng chừng năm phút, thế nào cũng có một chiếc xe cứu thương chạy qua để đưa ông đến đó!

MứC Độ CHíNH XáC

Vị quản đốc mại vụ đă tuyển một cô thư kư mới và đang nêu rơ các nhiệm vụ của cô ta:

- Một trong những nhiệm vu của cô là phải kiểm tra thật kỹ lưỡng các bản kê khai chi tiêu mà các nhân viên chào hàng gửi về. Họ khét tiếng đến mức phải tính lại thật kỹ lưỡng đấy. V́ vậy, cô phải kiểm tra thật chính xác, tôi muốn cô cộng những con số ấy ba lần trước khi tŕnh lên tôi để được kư chấp thuận.

Sáng hôm sau, cô thư kư mới bước vào văn pḥng của ông ta với một nụ cười rạng rỡ. Cô nói:

- Đây là bảng kê khai chi phí đầu tiên đây ạ. Tôi đă làm như điều ông dặn. Tôi cộng những con số ấy ba lần. Và đây là ba tổng số ạ!

LờI KHUY?N

Một thiếu phụ trẻ vừa lập gia đ́nh được ba tuần lễ gọi điện cho ṭa soạn và yêu cầu cho được gặp ông chủ bút chuyên về mục thực phẩm. Bà ta nói:

- Xin ông vui ḷng giúp tôi được không ạ? Bố mẹ chồng tôi sẽ đến dự bữa ăn tối đặc biệt vào tối mai. Bữa tiệc này được tổ chức để bày tỏ ḷng kính trọng thủ trưởng cơ quan của chồng tôi và phu nhân của ông ấy. Tôi chưa hề chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn như vậy bao giờ cả và tôi muốn mọi thứ đều phải được hoàn hảo. V́ vậy tôi đă mua chín cân thịt gà tây đông lạnh ở siêu thị. Tôi định nướng món này trong chiếc ḷ nướng vi ba mới của chúng tôi. Không biết ông có thể chỉ dẫn giúp tôi nên nướng nó trong bao lâu không?

- Xin đợi cho một lúc nhé!- Vị chủ bút phụ trách mục thực phẩm nói trong lúc ông ta đang quay sang kiểm tra trong quyển sách dạy nấu ăn của ḿnh. Ông ta bỏ máy điện thoại xuống nhanh đến độ chẳng kịp nghe thấy cô dâu trẻ bảo:

- Cảm ơn ông nhiều lắm! Ông quả là một đại ân nhân của tôi! Trước khi bà ta gác máy.

TUổI TáC

Người du khách với chiếc máy ảnh đong đưa dưới cổ đă dừng lại phía bên ngoài một túp lều tồi tàn bên một con đường núi. Đang ngồi trong một chiếc ghế xích đu ở ngoài mái hiên là một h́nh ảnh tuyệt vời của một ông lăo sơn cước có dáng cục mịch.

Người du khách nói:

- Cháu có thể chụp cho cụ một bức ảnh được không ạ?

Ông lăo nói:

- Với tôi th́ chẳng hề ǵ, cứ chụp đi!

Sau khi đă chụp được hai, ba "pô" h́nh, người du khách nói:

- Cháu luôn luôn thắc mắc làm thế nào mà dân miền núi như cụ lại sống được quá thọ như thế. Cụ có bí quyết ǵ vậy?

- Chả có bí quyết ǵ về cách sống của tôi cả!- Ông ta nói- Mọi người quanh đây đều biết cả. Mỗi ngày tôi uống khoảng một lít rượu uưt-ky nhà làm, và hút khoảng sáu điếu x́ gà do tôi cuốn từ những lá thuốc nhà trồng và dong duổi đi t́m mọi cô gái trong vùng.

- Cuộc sống như thế có vẻ khá phí sức đối với một người chạc tuổi như cụ- Người du khách nói- Nhân tiện, xin cụ cho biết năm nay cụ được bao nhiêu tuổi rồi?

Người đàn ông nói:

- Đến tháng mười này tôi được băm hai!

HàNG KHÔNG

Một thiếu phụ đáp chuyến bay đầu tiên trong đời được xếp ngồi phía bên cửa sổ trên cánh. Lúc máy bay cất cánh trong làn sương muối và lao ḿnh đến độ cao chuẩn của nó, viên phi công vẫn để những ngọn đèn chuẩn cháy sáng, khoảng nửa tiếng đồng hồ, người thiếu phụ trông thấy ánh đèn chiếu lấp lánh ở đầu cánh máy bay. Bà ta liền nhấn chuông gọi cô tiếp viên. Khi cô ta đến, bà ta bảo với cô:

- Xin lỗi cô, nhưng xin cô vui ḷng bảo với ông phi công rằng ông ta đă quên không tắt đèn báo quẹo phải mất rồi!

CUộC TRANH LUậN

Hai người đàn ông đang tṛ chuyện bên một vại bia trong một quán rượu. Người thứ nhất bảo:

- Thế là chúng ḿnh lại lẫn trốn cuộc sống khổ ải ở gia đ́nh mà t́m đến nơi này với nhau. Ḿnh nghĩ cậu lại đă có một cuộc xô xát với vợ cậu hồi tối hôm qua nữa chứ ǵ?

- Phải đấy!- Người bạn anh ta nói.

- Thế kết cuộc ra sao?- Người đàn ông thứ nhất hỏi.

- Rốt cuộc th́ bà xă của ḿnh đến và ḅ dưới chân ḿnh.

Người đàn ông thứ nhất ngạc nhiên hỏi:

- Bà ấy đă làm thế ư? Thế bà ấy nói ǵ?

- Bà ấy bảo hăy chui ra khỏi gầm giường đi thôi đồ ươn hèn, và hăy chiến đấu như một người đàn ông!

Số HọC

Một cậu bé đang làm bài tập ở nhà nó với bố cậu:

- Bố ơi, bố có thể giúp con giải đề toán này được không ạ?- Nếu như một người đàn ông kiếm được 200 USD một tuần mà vợ ông ta lại tiêu những 210 USD về khoản ...!

- Ngừng ngay lại ở điểm này đi con!- Bố cậu bé nói- Con hăy nhờ mẹ giải giúp bài toán này v́ mẹ con là một chuyên gia về kiểu toán số học đó đấy, con ạ!

NGHệ THUậT

Một vài bà nội trợ đang theo học lớp dạy vẽ hàng tuần. Giảng viên đang thuyết tŕnh về chủ nghĩa hiện thực trong hội họa và một phụ nữ nói:

- Có lần tôi đă nghe kể về một họa sĩ đă vẽ một mạng nhện quá sinh động đến nỗi người đàn bà lau dọn, mất đến mười lăm phút mới quét sạch nó đi được!

Một người đàn bà khác bảo:

- Tôi chả tin được chuyện đó!

- Sao lại không chứ? Người giảng viên hỏi: - Các họa sĩ đă được biết phải thực hiện những việc như thế!

- Các họa sĩ th́ có thể!- Người phụ nữ nói - Nhưng các bà lau dọn th́ không bao giờ!

Sự LƯU ư

- George!- Vợ người đàn ông ngồi ở bàn ăn sáng bảo- Anh không thấy em đă vá lại cái lỗ rách ở chiếc túi áo của anh tối hôm qua sau khi anh đă đi ngủ. Anh không nghĩ rằng em là một người vợ ân cần và chu đáo hay sao?

Người chồng bảo:

- Tất nhiên là anh nghĩ thế rồi và anh rất trân trọng đức tính đó. Nhưng hăy cho anh biết một điều. Làm thế nào mà em phát hiện ra được có một cái lỗ rách trong túi áo của anh như thế?

TáC GIả

Một người đại diện môi giới văn chương đă gọi điện thoại cho một nhà văn khách hàng của ḿnh và nói:

- Tôi có tin vui và tin buồn cho ông!

Nhà văn bảo:

- Hăy kể cho tôi nghe những tin vui trước đă!

Anh ta nói:

- Paramount rất hài ḷng với kịch bản phim mà ông đă viết. Hoàn toàn vui vẻ chấp nhận ngay. Họ thích thú đọc từng lời của kịch bản phim đó!

- Vậy th́ tuyệt!- Nhà vẫn nói- Thế c̣n tin buồn?

- Paramount- Người đại diện bảo- Chính là con chó xù lông của tôi!

NGƯờI Vú EM

Ngân hàng vừa gắn một máy báo động chống trộm cướp. Trong trường hợp bị cướp đến Ngân hàng, người thủ quỹ chi việc dẫm lên một cái bàn đạp trên sàn nhà. Sự việc này sẽ khiến cho chiếc chuông ở sở cảnh sát cách đó chừng ba dăy phố reo lên.

Vào ngày đầu tiên lúc máy được đưa vào hoạt động th́ Ngân hàng bị cướp thực sự. Trước khi tao tiền cho bọn cướp, người thủ quỹ dẫm chân lên bàn đạp, ngay lập tức, chuông điện thoại trong Ngân hàng reo ầm ĩ. Khi người thủ quỹ với tay định nhắc ống nghe th́ tên cướp giật vội lấy nó.

Giọng nói trong điện thoại bảo:

- Đây là sở cảnh sát, quư vị có biết rằng có người nào đó đă dẫm lên bàn đạp của chiếc chuông báo động chống cướp của quư vị đă reo toáng lên tại cơ quan của chúng tôi đấy hay không?

NGƯờI HầU RƯợU

Một người đàn ông vội vă bước vào một quán rượu và gọi một ly rượu Mác-ti-ni đúp. Ông ta nốc cạn một hơi, bỏ tờ giấy bạc năm đô la lên quầy rồi quay lưng bước ra khỏi quán.

Người hầu rượu cầm tờ giấy bạc năm đô la lên, gắp lại cẩn thận và nhét vội vào trong túi áo ǵ lê. Ngay lúc ấy, anh ta ngửng lên trông thấy ông chủ đang đứng nơi ngưỡng cửa nh́n anh ta đăm đăm.

Suy nghĩ kế thật nhanh rồi anh ta liền nói:

- Chào ông chủ, ông chủ có thấy gă đàn ông vừa rồi không. Bước vào đây, mua một ly Mác-ti-ni đúp, thưởng cho tôi tờ giấy bạc năm đô la, rồi hối hả bỏ đi mà quên trả tiền?

SáCH Vở

Người đàn ông đến thăm một tác giả tỉnh lẻ và cũng là một nhân vật yêu sách. Căn pḥng riêng của tác giả và pḥng khách đầy ngập sách vở. Nhiều quyển được xếp hàng chồng gọn ghẽ trên sàn nhà v́ không c̣n chỗ để trên kệ nữa.

Người khách bảo:

- Ông có quá nhiều sách thật. Hầu như chẳng c̣n chỗ nào trên các kệ để ông đặt sách lên nữa!

Tác giả nh́n anh ta cười ngượng ngập, bảo:

- Đó là do mượn sách c̣n dễ dàng hơn là mượn kệ nhiều!

NóI TRạNG

Một người đàn ông và vợ anh ta đi du lịch về miền Tây và dừng lại ở một tấm biển đề "Tiếng vọng".

Người vợ bảo:

- Thử xem!

- Anh nghĩ đó là điều ngốc nghếch, nhưng cũng thử một lần xem sao!

Người chồng nói rồi hét thật to:

- Vô lư!

Sau một phút, anh ta bảo:

- Thấy không, chẳng có ǵ xảy ra cả!

Người vợ bảo:

- Thử lần nữa xem!

Lần này anh ta lại hét:

- Tôi là người bảnh trai nhất trên đời!

Và sau đó là một tiếng dội lại: "Vô lư ...lư ...lư"

MUA CHUộC

Một nhà thầu cầu đường muốn lấy ḷng một người trưởng cơ quan nào đó bèn ngỏ ư biếu tặng ông ta một chiếc ôtô.

Vị trưởng cơ quan bảo:

- Thưa ông, tôn chỉ của cơ quan tôi là tính liêm khiết của cá nhân, tôi không bao giờ cho phép tôi nhận một món quà như thế đâu!

- Tôi có thể hiểu được cảm nghĩ của ông như thế nào về việc này!- Nhà thầu nói- Vậy th́ thay v́ biếu ngài chiếc ôtô, tôi bán cho ngài với giá đại hạ- ví dụ như hai lăm đô la vậy!

Vị trưởng cơ quan suy nghĩ trong giây lát rồi bảo:

- Trong trường hợp đó, tôi sẽ mua hai chiếc!

CÔ DẤU

Một người đàn ông vừa được thưởng thức bữa ăn đầu tiên mà vợ anh ta đă chuẩn bị. Giờ th́ đến lượt món tráng miệng. Một chiếc bánh nhân tự làm lấy ở nhà. Sau khi nếm thử một miếng, anh ta bảo:

- Bánh nhân ǵ đây, thế em? Đào, táo hay mơ thế?

Cô vợ hỏi:

- Nếm rồi mà anh vẫn chưa nhận ra hay sao?

Anh ta nói:

- Không, anh không thể!

- Vậy th́ ... Nàng thắc mắc- Nó có khác ǵ đâu nào?

Dị ứNG

Bốn người đàn bà đang chơi bài Bridge và tán gẫu. Một người nói:

- Ông xă em mới từ Paris trở về. Anh ấy đă mua cho em hàng đống nước hoa. Hăy tưởng tượng mà xem, những hai bốn chai, mỗi chai chứa đến 170ml với giá 50 đô la mỗi ml, thật là một món quà tuyệt hảo. Nhưng em lại không dùng được v́ em chợt phát hiện ra rằng em bị dị ứng với nước hao!

Một người đàn bà khác bảo:

- Chứng bệnh dị ứng thật là khủng khiếp. Ông xă em đă mua cho em một chiếc áo choàng bằng lông chồn. Em không thể mặc được chiếc áo đó v́ em dị ứng với lông chồn đấy!

Người đàn bà thứ ba cất giọng oang oang nói:

- Th́ em cũng vậy đấy. Ông xă em đă mua cho em chiếc ṿng nạm kim cương đẹp này, nhưng em đâu có đeo được v́ em dị ứng với kim cương!

Người đàn bà thứ tư bỗng chạy xồng xộc vào nhà tắm, ở đó bà ta ói tất cả những ǵ đă ăn trong bữa trưa. Các bà hỏi:

- Gớm quá chừng đi, cái ǵ bỗng dưng lại làm cho chị phát mửa lên vậy?

Người đàn bà ấy bảo:

- Em nghĩ chỉ v́ em dị ứng với những chuyện vô lư!

ĐIềU TRA DẤN Số

Một nhân viên phụ trách điều tra dân số đă dừng lại trước một căn nhà mà nơi đó có khoảng hơn chục trẻ con đang nô đùa ngoài sân. Ông ta đang hoàn tất một mẫu kê khai. Lúc đang tiếp chuyện với bà nội trợ th́ đến câu hỏi này:

- Bà được bao nhiêu cháu rồi ạ?

Bà ta nói:

- Để xem nào, Alice này, Bertha này, và Charles này và Donna này và ...!

Người nhân viên điều tra dân số bảo:

- Xin lỗi bà, chúng tôi không cần đến tên của các cháu. Chúng tôi chỉ cần quan tâm đến con số thôi ạ!

Người thiếu phụ hét toáng lên:

- Thật là một điều xúc phạm. Chúng tôi đâu có đặt số cho các con chúng tôi đâu. Chúng tôi chỉ đặt tên cho chúng thôi!

Sự THAY ĐổI

Một nữ diễn viên sân khấu Broadway đang khổ về chứng căng thẳng thần kinh. Cô ta đến khám ở một bác sĩ chuyên khoa tâm thần và ông ta bảo cô cần phải từ bỏ công việc thường ngày của ḿnh. Ông ta bảo:

- Cô cần phải thay đổi!

Cô ta nói:

- Thay đổi cơ ạ? Trong sáu năm qua em đă có mặt trong năm vở kịch khác nhau, đă sống trong bảy căn hộ khác nhau, đă làm c hủ chín chiếc ôtô và đă đi du lịch qua hai bốn tiểu bang cùng chín quốc gia. Ông đang suy nghĩ đến h́nh thức thay đổi nào của em nữa đây?

Rẻ

Người đàn ông keo kiệt nhất trên đời đă đi sắm quà giáng sinh. Nhưng mọi thứ mà anh trông thấy đều quá đắt ngoại trừ một b́nh hoa giá năm mươi đô la được giảm xuống c̣n hai đô la v́ cái quai của nó bị găy mất rồi. Anh ta mua nó và bảo người bán gửi về cho bạn ḿnh qua đường bưu điện để bạn anh ta ngỡ rằng anh ta đă mua nó với giá năm mươi đô la và nó đă bị găy quai lúc chuyên chở.

Một tuần lễ sau lễ Giáng sinh, anh ta đă nhận được thư cảm ơn của bạn ḿnh, thư viết:

- Cảm ơn bạn về chiếc b́nh hoa đẹp. Nó xinh đến độ bạn phải gói riêng từng mảnh cho ḿnh!

TRẻ CON

Một bà mẹ hỏi thằng con trai bé nhỏ của ḿnh:

- Hôm nay ở trường học hành thế nào rồi con?

Thằng bé đáp:

- Tốt ạ! Chúng con có một cô giáo mới. Cô hỏi xem con có mấy anh chị em và con nói với cô con là con một!

- Thế cô có nói ǵ không?- Bà mẹ hỏi.

Cô bảo:

- Ôi! Cảm ơn Thượng đế!

CHUYệN ĐạI HọC

Cô sinh viên trẻ viết cho mẹ bức thư này: "Kính thưa mẹ! Mọi việc đang diễn ra tốt đẹp ở trường. Con đă gặp một anh sinh viên tuyệt vời nhất từ trước đến nay. Anh ấy học năm thứ ba. Anh ấy chơi bóng đá, đang học để chuẩn bị ra trường làm bác sĩ, đạt hạng xuất sắc, dáng người cao ráo và đẹp trai. Con đă hẹn đi chơi với anh ấy tám bận rồi và đă mặc cả tám chiếc áo đầm mà con đă có. Giờ th́ con cần thêm một chiếc á nữa để cho buổi hẹn sắp tới bởi v́ anh ấy đă mời con đi xem hát với anh ấy. Mẹ có vui ḷng gửi cho con hai lăm đô la để con mua một chiếc áo mới không mẹ?"

Bà mẹ trả lời: "Đâu cần phải mua áo mới làm chi con. Hăy t́m một bạn trai mới và làm lại từ đầu!".

NAM SINH VI?N

Một thanh niên đă được pḥng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến tŕnh diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:

- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!

- Nhưng mà- Chàng thanh niên nói- Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!

Vị cửa hàng trưởng bảo:

- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đă không được biết điều đó. Vậy hăy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!

THÔNG TIN LI?N LạC

Người du khách lái xe trên một chặng đường quê đối mặt với một tấm biển đề "ối cụt chớ vào". Con đường trước mặt đối với anh ta trông khá đẹp, và với tư cách là một du khách giàu kinh nghiệm, anh ta chẳng thèm quan tâm tới tấm biển khuyến cáo, cứ tiếp tục cho xe chạy thẳng.

Đi được chừng năm dặm, anh ta đến một chiếc cầu đă bị sập và anh ta buộc phải ṿng xe lại trở về lối cũ. Khi anh ta đến địa điểm nơi tấm biển báo khi này, anh ta thấy hàng chữ ghi trên tấm biển ngay trước mắt ḿnh: "Chúc mừng trở lại- Đồ ngu".

MáY TíNH

Người thương gia lê thân xác về nhà chi kịp sửa lại chiếc ghế đệm là nằm vật xuống, bà vợ dễ thương của ông ta đến ngay với một cốc nước rơ ca và một lời dịu ngọt:

- Ôi, trông ḿnh có về mệt đấy!- Bà ta nói - Hôm nay hẳn ḿnh đă làm việc cực nhọc lắm rồi. V́ lẽ ǵ mà ḿnh lại ră rời đến như thế?

- Khủng khiếp quá đi thôi!- Người chồng bảo- Chiếc máy tính điện tử bị hỏng, và tất cả bọn anh phải tự làm việc bằng trí óc của ḿnh!

Sự NHầM LẫN

Người thuê nhà mới trong một khu nhà tập thể đă vô ư lên nhầm lầu và tra ch́a khóa vào ổ khóa mà anh ta ngỡ rằng căn hộ của ḿnh. Khi anh ta lắc lắc cánh cửa và vặn tới vặn lui chiếc ch́a khóa th́ một người tiến đến sau lưng anh ta nói:

- Ông cần ǵ ạ?

- Không ạ!- Người đàn ông thứ nhất nói- Tại sao, ổ khóa chết tiệt này, h́nh như nó bị hóc ấy mà!

- Ơờ- Người đàn ông kia bảo- Nếu như nó không bị hóc và nếu như chiếc ch́a khóa đó mà mở được cánh cửa đó th́ cả ông lẫn bà xă tôi sẽ có nhiều chuyện để giải thích cho rơ ràng!

LƯƠNG TẤM

Một người đàn ông bị lạc phương hướng trên một hương lộ dừng lại trước một nông trại để hỏi đồng. Ông ta trông thấy người chủ trại ngồi ở hiên sau đang tḥ đầu vào sáu chiếc đèn và xén bấc.

Người đàn ông tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy người chủ trại vẫn c̣n dùng đèn dầu trong nhà ḿnh:

- V́ sao ông lại không kéo dây điện vào nhà mà dùng?

- Ôồ, chúng tôi có điện chứ- Người chủ trại bảo- Nhưng chúng tôi chưa hề dùng đến nó bao giờ bởi v́ chúng tôi chưa hề hết dầu!

KHáCH HàNG

Một người bán hàng giầy đă đưa bà khách thử đến hai lăm đôi giầy để rồi cuối cùng bà ta lại chọn mua đôi giầy đầu tiên. Lúc bà ta trả tiền và toan rời khỏi cửa hàng, ông bảo bà ta:

- Cảm ơn v́ bà đă đến, ước mong sao tôi được tiếp khoảng một chục khách hàng như bà!

Một nhân viên bán hàng khác nghe ông ta nói vậy liền hỏi khi bà khách đă rời khỏi cửa hàng:

- Cậu bảo cậu mong ước được tiếp một chục khách hàng như bà ấy. V́ sao cậu lại cư xử với một người khách khó chiều và hống hách như thế chứ?

- Bởi v́ thật sự là như thế- Người bán hàng bảo- Tớ đă tiếp hàng trăm khách hàng như bà ta rồi và tớ chỉ ước mong sao ḿnh được tiếp khoảng một chục thôi!

CHứNG LăNG TAI

Khả năng nghe của cậu John đă bắt đầu suy yếu và bác sĩ đề nghị cậu dùng một trợ thính cụ. Nghĩ rằng dụng cụ ấy quá đắt tiền, cậu John chỉ gắn một ống nghe của một chiếc máy thu thanh xách tay vào một bên tai của ḿnh và giấu đầu dây cắm vào ngay phía sau cavat cho khuất mắt.

Một người bạn biết được việc cậu làm bèn bảo với cậu:

- Đầu dây kia có nối vào được thứ ǵ đâu. Nó làm sao giúp ông nghe được cơ chứ?

- Ôồ, ông bạn chớ có ngạc nhiên- Cậu John bảo- Này nhé, khi ai trông thấy như thế họ sẽ nói to hơn!