SửA ĐổI THEO YêU CầU

Một người Mỹ yêu cầu Ṭa báo sửa đổi khi thấy tên ḿnh được nêu ở cột cáo phó.

Ông tổng biên tập đă trả lời ông ta:

- Không thể được thưa ngài. Chúng tôi không bao giờ sửa một ḍng nào trong tờ thông báo của chúng tôi- Làm vẻ như suy nghĩ- Tuy nhiên, để dàn xếp ổn thỏa chúng tôi sẽ đề tên ông vào cột thông báo mới sinh.

TRONG GIờ TậP BắN

Hướng dẫn viên nói:

- Các anh có biết tại sao lúc bắn người ta nhắm một con mắt?

Một người trả lời:

- Tất nhiên là một con, người ta không thể nhắm hai con, nếu không th́ c̣n nh́n thấy ǵ nữa!

Sợ NóI ĐúNG Sự THậT

Có một lần, nhà tiên tri Aả Rập danh tiếng thuyết giáo trước quần chúng mộ đạo:

- Các con phải ca ngợi công đức vô biên của đấng tối cao Ala. Chỉ trong ṿng sáu tháng, người đă sáng tạo ra trời và đất.

Một người mộ đạo xin được ư kiến:

- Thưa đức cha, chỉ trong ṿng có sáu ngày thôi ạ!

- Ta cũng biết như thế, nhưng ta sợ nói đúng sự thật th́ các con lại không tin!

SứC MạNH CủA THóI QUEN

- Ông Martin, tại sao ông cứ đi dưới ḷng đường mà không đi trên vỉa hè?

- Tôi đă có thói quen như vậy. Tôi cao hơn vợ tôi rất nhiều. Để cho mọi người ít chú ư, nên mỗi khi đi phố cùng vợ, tôi phải đi dưới ḷng đường!

LUYệN MắT

Có một số người ngồi bàn với nhau về cách luyện mắt, giữ cho mắt được tinh tường. Người thứ nhất nói: "Dùng nước trà".

Người thứ hai nói: "Dùng nước mưa để rửa mắt, đó là phương thuốc chữa mắt cổ truyền".

Người thứ ba nói: "Giữ mắt trong sáng bằng cách nh́n màu xanh của lá cây".

Giữa lúc đó, có người thứ tư nói chen vào: "Sao không dùng màu vàng? Cái màu vàng ghen tuông chắc chắn sẽ luyện cho mắt tinh hơn!".

MUA Và BáN

Kỷ niệm lần thứ 20 ngày cưới, vợ nói với chồng:

- Suốt 20 năm lấy nhau, anh chưa bao giờ mua cho em một cái ǵ?

Thấy chồng h́nh như không nghe, người vợ nhắc to lại:

- Chưa bao giờ cả, anh có nghe em nói không hả?

Anh chồng vội lên tiếng.

- Này em yêu, anh đă rất muốn mua đó chứ, nhưng em có bao giờ định bán cho anh cái ǵ đâu?

THủ MÔN SữNG Sờ

Phóng viên thể thao hỏi:

- Xin cho biết, trong cuộc đời cầu thủ, đă bao giờ anh sút bóng mà thủ môn chỉ biết sững sờ đứng ngây như pho tượng nh́n bóng bay vào lưới?

- Nhiều không nhớ hết được.

- Xin cho biết bí quyết của những cú sút?

- Chẳng cần bí quyết ǵ cả. Đó là những lần tôi tung lưới nhà.

ĐạI TƯớNG ẤM NHạC

Đám tang Beethoven được cử hành vào ngày 29 tháng 3 năm 1827 ở Viên. Văn nghệ sĩ ở khắp nơi đều tới đưa đám. Có một người thấy có nhiều lính và sĩ quan cũng có mặt và làm trách nhiệm giữ trật tự. Người ấy hỏi bà bán hoa:

"Tại sao lại có đông người như vậy, và có cả nhà binh nữa?".

Bà bán hoa nh́n chăm chăm người nọ rồi cười nói với giọng khôi hài:

"Đây là lần đầu tiên ở Viên có chuyện này. V́ hôm nay là lễ an táng ông đại tướng của các nhạc sĩ!"

CHắC CHắN Là Có

Một anh chàng hỏi một cô gái xinh đẹp mặc một bộ đồ tắm rất tiết kiệm, cô này lại có vẻ vui sướng được mặc hở hang như vậy.

- Mẹ cô có nổi giận không nếu bà ta nh́n thấy cô mặc bộ đồ này?

- Chắc chắn là có... V́ đây là đồ của bà ấy mà!

XIN TH?M PHấN

Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ trông coi địa phận ḿnh.

- Thưa cha ạ!- Người nông dân nói.

Cha xứ trả lời:

- Chào thằng con của quỷ sa tăng!

- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, v́ đêm qua con mơ thấy... Người nông dân đang nói cha xứ ngắt lời:

- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác.

- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.

- Thật vậy sao, thế anh kể đi.

- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.

- Lên thiên đàng- Cha xứ kêu lên- Anh không bao giờ lên thiên đàng được, anh có bao giờ đi lễ nhà thờ đâu.

- Lạy cha, thật ạ, con đi lên thiên đàng thật. Con thấy một cái hang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân thang.

Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to và bảo con: "Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một dấu thập, mỗi dấu chữ thập ấy là tội lỗi mà con đă phạm ở trần gian. Khi nào thấy hết tội th́ mới thôi làm dấu mà cứ thế tiếp tục leo lên".

Sau khi con đă đánh được rất nhiều dấu và leo lên khá xa. Th́ con trông thấy một người đàn ông từ trên đi xuống, con rất ngạc nhiên, v́ người ấy chính là cha.

- Là tôi, tại sao cũng đang ở đấy. Tại sao tôi lại đi xuống?

- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đă hỏi cha và cha trả lời: "Tao xuống xin thêm phấn".

QUốC TịCH

Albert Einstein có lần nói với các nhà báo:

- Các ông đừng đặt vấn đề quốc tịch của tôi. Những năm c̣n lại của cuộc đời tôi, theo giấy tờ th́ tôi là người Mỹ. Nhưng, sau khi tôi chết. Nếu như những lư thuyết của tôi đề ra là đúng th́ người Đức sẽ nói tôi chính gốc là người Đức. Người Pháp sẽ nói tôi là công dân quốc tế. Nếu sau này có những chứng minh cho rằng lư thuyết của tôi đề ra c̣n có những thiếu sót, th́ người Pháp sẽ nói tôi đă từng là người Đức và người Đức sẽ nói tôi là một tên Do Thái.

CũNG LạI CHUYệN Mỹ

Luật sư:

- Thưa quan ṭa, ông Martin thân chủ của tôi đâu có phạm tội móc túi. Chỉ có cánh tay của ông ấy móc túi người khác thôi. Xin ṭa chỉ phạt cái tay của ông ta thôi.

Quan ṭa mỉm cười:

- Được rồi! Ṭa phạt cánh tay của ông Martin sáu tháng tù giam. C̣n ông ta có vào trại giam hay không là tùy ư.

Martin nừng rỡ. Y thong thả tiến tới mặt quan ṭa gở cánh tay giả bỏ trên bàn và im lặng rút lui.

CHUYệN ĐAU R?NG

Ông Martin bị đau răng không thể chịu được quyết định đến bác sĩ. Nhưng trước khi đi ông ta kể với ông bạn ḿnh:

- Chúa ơi! Cái răng làm tôi đau chết được.

- Cậu biết không, cách đây chưa đầy một tuần, tôi cũng bị đau răng dữ dội. Tôi bảo với vợ tôi và cô ấy đă âu yếm ôm hôn tôi mạnh đến nỗi tôi khỏi đau răng lúc nào không biết.

- Ôồ! Vợ cậu tuyệt quá!

- Đúng vậy, bây giờ th́ cậu thấy đấy, chẳng việc ǵ phải đi nha sĩ cả.

- Cậu rất có lư chúng ta hăy đi t́m vợ cậu thôi.

GIảI PHáP CUốI CùNG

Trong khi tốt nghiệp, một sinh viên ngành y phải trả lời câu hỏi:

"Anh hăy kể tên những loại thuốc chống cảm cúm"

Sinh viên nêu tất cả các loại thuốc mà anh ta biết.

- Nếu như các loại thuốc đó đều không chữa khỏi bệnh, lúc đó anh sẽ tính sao?

- Lúc đó tôi sẽ gọi bệnh nhân tới thi tốt nghiệp ở nơi ông.

TÔI Cứ TƯởNG

Trong một vụ cướp, nạn nhân chống đối dữ dội với hung thủ đến nỗi cả hai cùng ngất xỉu.

Tên cướp tỉnh dậy trước, moi túi nạn nhân chỉ t́m thấy vài đô la. Lúc nạn nhân tỉnh lại, tên cướp giận dữ nói:

- Đồ con lừa, có ngần ấy tiền cũng bày đặt chống cự.

- V́ tôi cứ tưởng ông định cướp một ngàn đô la tôi giấu trong chiếc vớ!

CẩN THậN

Tàu chạy nhanh quá, làm nón Brown bay mất. Anh ta vội quăng theo luôn cái cặp của ḿnh. Hành khách ngạc nhiên:

- Sao vậy?

- Aà! Trên mũ tôi không có tên, c̣n trong cặp có cả tên lẫn địa chỉ. Người nào đó nhặt được hai vật bên cạnh nhau sẽ biết mà gửi trả lại tôi cả mũ lẫn cặp!

Mẹ RấT BậN

Cô giáo nói:

- Lại cha em giúp em làm bài tập phải không?

Jacques trả lời:

- Thưa cô, em biết làm sao hơn. Mẹ em lúc nào cũng rất bận rộn!

LầN ĐầU TI?N

Trong một doanh trại lính cứu hỏa.

- Anh có hay ǵ chưa? Ông Trung úy đă tắt thở tối qua rồi.

- Thế à! Đấy là lần đầu tiên ông ta làm tắt được một cái ǵ đó.

DANH Dự

Có lần nhà văn Moritj Saphir (1795-1858) là nhà văn hài hước nổi tiếng người Đức. Một lần căi nhau với một nhà thơ. Ông này vốn ghét nhà văn đă nói:

- Thưa ngài Saphir, ngài viết chỉ v́ tiền. C̣n tôi viết v́ danh dự!

- Mỗi chúng ta viết chính v́ cái chúng ta thiếu! Ông từ tốn đáp.

CHUYệN CáI ĐầU

Trong lúc căi nhau với vợ, người chồng bực quá kêu lên:

- Không biết hồi tôi ngỏ lời cầu hôn với cô, đầu tôi để ở đâu?

- Anh để trên ngực em chứ để ở đâu. Cô vợ cười hóm hỉnh nói.

LO LắNG KHÔNG CầN THIếT.

Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi chơi, đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Ṭ ṃ ông hỏi người ta định xây dựng ǵ ở đây vậy? Người thợ trả lời "Cái hàng rào nghĩa địa đă mục nát nên xây tường để thay thế".

Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm ǵ. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. C̣n những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".

MấT CH́A KHóA

Brown và Paulo hai bệnh nhân cũ của bệnh viện tâm thần gặp nhau ngoài phố. Paulo ngạc nhiên khi thấy chùm ch́a khóa to tướng mà Brown đeo ở thắt lưng.

- Tại sao cậu lại đeo từng này chùm ch́a khóa?

- V́ ba lần tôi làm mất chùm ch́a khóa. V́ vậy bây giờ tôi đề pḥng!.

NGƯờI LạC QUAN

- Bạn biết thế nào là người lạc quan không?

- Đấy là người vừa mới trồng hai cây sồi đă chạy ngay đi mua một cái vơng.

GIá TRị Bà Xă

Brown: Cậu đă khi nào hiểu hết cái lợi của việc lấy vợ chưa?

Joe: Rồi, lần đó có một độ nhậu lớn, ḿnh xin kiếu bằng cách nói là bà xă đang đợi.

MAY QUá

Cô vợ trẻ đi làm về trễ, quần áo xộc xệch, hớn hở báo với chồng:

- May quá anh ạ, trên đường về nhà em gặp một tên vô lại. Nó dí dao vào cổ em và bảo: hoặc cho nó "yêu" hoặc phải chết!

- Trời ơi! Rồi sao...?

- Th́ em vẫn sống trở về với anh đây nè!

Có Lư

Một họa sĩ có lần tâm sự với bạn:

- Lúc đầu tôi định làm ca sĩ, nghĩ lại ca sĩ mất giọng th́ coi như tiêu đời, thế là tôi chọn nghề họa sĩ, v́ lỡ có mất bút vẽ th́ chạy một nhoáng là xong.

SẵN SàNG

Cậu bé bấm chuông nhà láng giềng, ông chủ nhà ra mở cửa.

- Cháu đấy à? Vào đây, vào đây! Lần này bên nhà cháu muốn mượn cái ǵ? Ly hay đĩa nào?

- Thưa, ba cháu bảo cháu sang mượn cái mở nút chai rượu ạ.

- Ô, cái mở nút chai!- Ông láng giềng reo lên- Được, cháu cứ về bảo ba cháu rằng bác sẽ mang sang ngay bây giờ nhé!

Để ĐƯợC BáO GIờ

- Ḿnh thấy cậu chẳng bao giờ đeo đồng hồ. Làm thế nào mà cậu biết được giờ giấc?

- Aà, chẳng khó ǵ, ḿnh nhờ mặt trời.

- Thế ban đêm không có mặt trời th́ sao?

- Ban đêm cũng không khó. Ḿnh thường mở cửa sổ và kêu thật to.

- Kêu to th́ làm sao mà biết được giờ?

- Được chứ, người hàng xóm ḿnh sẽ thức giấc và nói: "Mới ba giờ sáng mà hét lên như thế th́ ai mà chịu được!".

CHúC NGủ NGON

Ông Martin từ pḥng ngủ gọi với ra:

- Liz, đưa cho anh viên thuốc ngủ!Ư

- Em vào ngay!

Ông Martin thúc giục:

- Nhanh lên không anh ngủ mất!

HăY GIảI THíCH

Giám đốc ngân hàng thố lộ nỗi lo lắng của ḿnh với viên trợ lư:

- Trưởng pḥng kế toán làm tôi lo lắng. Đă hai tuần nay hắn ta nghiên cứu mọi chuyến bay của tất cả các hăng hàng không quốc tế.

- Có lẽ ông ấy chuẩn bị đi nghỉ chăng?

- Nhưng anh hăy giải thích cho tôi tại sao hắn ta lén lút ôm vợ tôi và th́ thầm vào tai cô ấy: "Gắng chút nữa, cố b́nh tĩnh chờ đợi".

TRONG RạP CHIếU BóNG

- Xin lỗi cô có thể bỏ mũ ra được không? Tôi mua vé để vào xem một cái ǵ đó chứ không phải là cái mũ.

- Và tôi cũng mua vé để vào rạp, tôi muốn mọi người thấy cái mũ của tôi.

CHỗ Đỗ XE

Không t́m được chỗ đỗ xe, một thanh niên trẻ đă không ngần ngại để xe ngay vào băi đỗ xe của nhà tang lễ nằm ngay đối diện với điểm hẹn của anh ta với bà mẹ ḿnh. Bà mẹ nh́n thấy vội kêu lên:

- Con không thể đỗ xe ở đó được.

- Ôồ được chứ, miễn là mẹ chỉ việc ở lại trên xe và khóc đến khi nào con quay lại!

NGƯờI Có TộI

Pḥng xử án:

- Anh kia, anh bị kết tội đă đối xử với người này như một con lợn, có thế không?

- Thực ra tôi chẳng nhớ nữa thưa ngài thẩm phán. Nhưng càng nh́n anh ta tôi càng tin là ḿnh có tội!

KHÔNG PHảI TấT Cả ĐềU CHạY

Ông chủ nhà xuất bản nọ tặng một tác giả xuất sắc của ḿnh chiếc đồng hồ vàng nhân dịp năm mới. Nghe tin, một nhà thơ không tên tuổi đă có lần cho in ở nhà xuất bản này một tập thơ mỏng liền đến phàn nàn với ông cho rằng anh ta bị lăng quên.

Không muốn làm cho anh chàng thất vọng, ông bèn xin lỗi về sự vô ư của ḿnh và lập tức đi mua một chiếc đồng hồ loại rẻ tiền nhất tặng anh ta. Anh ta hớn hở ra về, nhưng chỉ ba ngày sau đă quay lại than văn chiếc đồng hồ không chạy được nữa. Ông chủ nhà xuất bản không dằn nổi:

- Thưa ngài, thế ngài tưởng thơ của ngài chạy phỏng?

NHẫN CƯớI

- Anh Brown, em gửi lại anh chiếc nhẫn. Em không thể lấy anh được. Em đă yêu một người khác.

- Nó là ai?- Người chồng chưa cưới liền hỏi.

Cô gái ngạc nhiên hỏi:

- Nhưng anh biết để làm ǵ?

- Tôi cần phải biết là ai để bán lại chiếc nhẫn này cho đúng giá!

Bí MậT

Một anh nông dân thấy ông già quen đang gieo trồng thứ ǵ đó ở bờ sông bên kia, bèn gọi với sang:

- Ông ơi! Ông trồng cái ǵ thế?

Cụ già nghĩ một chút rồi đáp:

- Bơi sang đây, lăo nói cho nghe.

Anh nông dân chẳng muốn bơi qua sông tí nào, nhưng lại ṭ ṃ nghĩ "ǵ mà bí mật thế!". Anh ta liền bơi sang chỗ ông già, ông lăo mới ghé tai anh nói nhỏ.

- Lăo gieo đỗ đây.- Sao ông không nói lại bảo cháu bơi sang tận đây mới cho biết?

Ông già trả lời:

- Cậu này lạ chưa! Lăo mà nói như thế, bầy chim sẻ nó nghe thấy, th́ nó mổ hết đỗ của lăo à!

GIờ LàM TíNH

Thầy : Jacques, nếu thầy lấy toàn bộ bốn lần một phần tư th́ c̣n mấy?

Jacques im lặng.

Thầy: Thầy giúp em nhé. Thầy cắt quả táo làm bốn phần, thầy lấy cả bốn phần đi th́ c̣n mấy?

Jacques vui vẻ:

- Dạ! C̣n cái hột ạ!

TUYểN TH?M NHẤN VI?N

Tại một cơ quan hành chính, Giám đốc gọi trưởng pḥng lên bảo:

- Các quyết định đă chính thức rồi. Bộ ra thông báo v́ lư do kinh tế pḥng anh phải thải hồi ít nhất là mười người.

- Nhưng tôi chỉ có sáu nhân viên dưới quyền ḿnh.

- Trong trường hợp đó, anh phải đi tuyển gấp thêm bốn nhân viên nữa.

Mù THậT

Vợ đi xem bói về nói với chồng

- Lăo thầy bói mù cả hai mắt mà cứ luôn miệng "Trông cô em xinh đẹp quá".

Chàng gật gù nói:

- Ưừ, lăo ta ...mù thật.

CHỉ C̣N...

Tàu dừng lại ở một ga. Một người đàn ông nh́n qua cửa sổ con tàu, ông ta thấy có một bà bán bánh và mọi người đang đổ xô đến mua. Ông ta rất muốn ăn bánh, nhưng trời lại mưa và người bán ở xa toa ông ta ngồi. Chợt nh́n thấy một chú bé đi qua, ông gọi lại hỏi:

- Này cậu bé, cậu có biết bánh kia người ta bán bao nhiêu tiền một cái không?

- Năm mươi xu.

Người đàn ông đưa cho cậu bé một đồng và nói:

- Cậu hăy mua hai cái, một cái cho tôi và một cái cho cậu.

Mấy phút sau chú bé quay lại. Mồm nhai bánh nhồm nhoàm, chú ta đưa lại 50 xu cho người đàn ông và nói:

- Thưa ông, chỉ c̣n có một cái bánh thôi.

CHẤN THàNH

Dưới ánh trăng huyền diệu, kỳ ảo, đôi vợ chồng trẻ ngồi bên nhau tâm sự. Họ thật hạnh phúc với những cử chỉ đầy âu yếm thương yêu. Người vợ thủ thỉ:

"Anh biết không , trước khi yêu anh rồi lấy anh, mẹ thường bảo em rằng sau này chỉ có... chó mới lấy em thôi!".

MộT CON Ḅ KHáC

Thầy: Danh từ là tên của sự vật. Ai có thể cho tôi một danh từ?

Laure: Một con ḅ.

Thầy: Rất tốt- Chỉ Jacques- C̣n em hăy cho một danh từ khác.

Jacques đứng ngay dậy nói:

- Một con ḅ khác ạ.

ĐIểM YếU

Đây là lần thứ tư tay vơ sĩ quyền Anh suưt bị đo ván. Trong khi chờ mọi người chăm sóc anh ta, ông huấn luyện viên của anh ta th́ thầm:

- Này, cậu phải để ư, tôi vừa phát hiện ra một điểm yếu của anh ta.

- Thế à!

- Đúng thế. Cứ mỗi lần cậu bị đánh ngă xuống sàn là anh ta hạ tay xuống.

TRí THÔNG MINH CủA NGƯờI KHỏE MạNH

Albert Einstein nói về thuyết tương đối của ḿnh, có một anh chàng hay nghi ngờ hỏi:

- Trí thông minh của người mạnh khỏe như tôi không thể chấp nhận những cái mà nó không nh́n thấy.

Einstein đứng yên lặng một lúc rồi trả lời:

- Được, điều đó có vẻ có lư lắm. Giờ ông đặt trí thông minh của ông lên bàn đây, và tôi có thể tin rằng ông có một bộ óc thông minh.

NGƯờI LíNH KHÔNG Có SúNG

Thầy: Jacques! Thật xấu hổ, em lại quên bút ở nhà rồi. Em có biết một người lính khi ra trận không có súng th́ gọi là ǵ không?

Jacques: Thưa thầy, người ta gọi là sĩ quan ạ!

THUốC TUYệT

Một nhà khoa học trẻ sau bao ngày nghiên cứu, bỗng tông mạnh cửa pḥng thí nghiệm chạy ra khoe:

- Ra rồi! Tôi t́m ra rồi.

Các bạn chặn lại hỏi:

- Anh phát minh ra chất ǵ?

- Thuốc diệt muỗi tuyệt diệu!

- Diệt thế nào?

Nhà khoa học trẻ đưa ra một lọ thuốc nhỏ khoe:

- Bất kỳ loại muỗi nào trên thế giới, chỉ cần ngắt đít bôi một tí thuốc này vào đít sẽ chết ... ngắc!

CảNH CUốI CùNG

Một đạo diễn Mỹ cho quay một phim trinh thám. Đạo diễn đă mệt nhưng vẫn cố gắng làm việc, ông nói với diễn viên đóng vai chính:

"Anh phải nhảy từ ngôi nhà này xuống đường".

Diễn viên đứng trên tầng lầu nh́n xuống, nhăn mặt nói:

"Làm sao nhảy được, cao những ba tầng sẽ găy cổ mất".

Đạo diễn động viên:

"Điều đó chẳng sao cả, cảnh này là cảnh cuối cùng mà".

THIếU DấU

Trong kịch bản một vở kịch ghi: "cảnh ba- ánh sáng- mờ tối"

Một nữ diễn viên trẻ v́ lên trễ, nên tự ngồi đánh máy sao lại chỗ vai ḿnh đóng để về học.

Mẹ cô rất phong kiến, thấy con về khuya hỏi:

- Con đóng vai ǵ, sao về trễ vậy?

- Dạ, vai nữ chính từ đầu đến cuối mẹ ạ.

Và cô khoe kịch bản với mẹ. Bà mẹ ṭ ṃ đọc đến đoạn: "Canh ba- anh sang- ṃ tôi" th́ bà xỉu.

ĐồNG XU ở DƯớI ĐấT

Một cô gái quy định với một chàng trai ám hiệu.

- Anh cứ đứng dưới cửa sổ pḥng em. Khi nào thấy có thể tiếp anh được, em sẽ ném một đồng xu xuống.

Đúng hẹn, chàng trai đến. Ơở lầu hai, cô gái tḥ đầu ra và anh chàng nghe thấy một tiếng "keng" cạnh chân ḿnh.

Đợi măi không thấy chàng trai lên, cô gái lại tḥ đầu ra cửa sổ, thấy chàng đang lúi húi như t́m kiếm cái ǵ.

Cô gọi:

- Lên đi thôi. Anh làm cái ǵ ở dưới thế?

- Anh t́m nhặt đồng xu lúc năy.

- Đừng t́m nữa. Đồng xu ấy có buộc dây, em kéo nó lên rồi.

NGƯờI M? TíN

Một người đi xin việc, sau khi trả lời cuộc phỏng vấn của ông Trưởng pḥng tổ chức, ngập ngừng nói thêm:

- Có lẽ tôi phải thú thật ông một điều. Thưa ông! Tôi có hơi mê tín một chút.

- Không sao- Ông trưởng pḥng tổ chức trả lời- Chúng tôi sẽ không tính lương tháng thứ mười ba cho cô đâu.

ĐƯợC TRả LƯƠNG

Người vợ trẻ phụng phịu nói với chồng:

- Anh chàng diễn viên trong vở kịch tỏ t́nh với người yêu thật là nồng nhiệt. C̣n anh, chẳng bao giờ nói với em một câu như thế!

Người chồng mỉm cười giải thích:

- Nhưng em biết anh ta khác anh rất nhiều: Anh ta làm như vậy là được nhà hát trả lương, c̣n anh th́...

LờI TR?N BIA Mộ

Một người đàn bà suốt đời làm nghề dọn dẹp nhà vệ sinh dưới tầng hầm của một nhà hàng lớn. Bà muốn lo chu đáo cho phần mộ sau này của ḿnh. Bà đến nhà ông thợ khắc bia, đặt làm một tấm bia mộ thật lớn, ông thợ hỏi:

- Thế bà muốn tôi khắc ǵ trên đó?

Không cần suy nghĩ, bà ta trả lời:

- Ông chỉ cần ghi đơn giản "Ơở trong đang có người"

TIN ở ḾNH

Hai người dân Gabrovô căi nhau và thách đấu. Nhưng không muốn biến thành tṛ cười cho thiên hạ. Họ đồng ư chọn địa điểm ở vùng xa. Khi tới ga, một người mua vé khứ hồi, c̣n người kia chỉ mua vé lượt đi.

- Hà, té ra anh cũng biết là ḿnh sẽ không thể sống sót trở về nữa.

Anh mua vé khứ hồi đắc chí nói mỉa. Nhưng người thứ hai điềm nhiên trả lời:

- Không, tôi sẽ trở về với tấm vé khứ hồi của anh đấy!