Đông Y cho rằng âm dương giao hợp chính
là đạo của trời đất. Nếu cấm dục, âm
dương không được gặp nhau dễ phát sinh
bệnh tật. Cổ nhân sớm nhận thức được
rằng t́nh dục là một nhu cầu tâm sinh lư
tự nhiên và tất yếu của con người.
Để dưỡng sinh trong t́nh dục, y học cổ
truyền khuyên:
- Không nên cấm dục (dục bất khả
tuyệt).
Nam là dương, nữ là âm, âm dương giao
hợp chính là đạo của trời đất. Nếu cấm
dục, âm dương không được gặp nhau dễ
phát sinh bệnh tật. Trong sử kư có kể
lại rằng: Nữ tỳ họ hàn của Tề Bắc Vương
bị bệnh đau lưng, hay phát sốt phát rét
không rơ nguyên nhân. Danh y Thuần Vu Ư
sau khi chẩn mạch đă phán rằng duyên cớ
là không được thỏa măn mong muốn sinh
hoạt nam nữ. Quả nhiên, sau khi kết hôn,
căn bệnh tỳ nữ không thuốc mà khỏi. Từ
Linh Thai, danh y thời Thanh (Trung
Quốc) cũng từng chẩn trị cho một thương
nhân họ Uông v́ 10 năm không sinh hoạt
vợ chồng mà suy nhược thần kinh. Sau khi
chẩn mạch, Từ Linh Thai không kê đơn
thuốc mà chỉ khuyên họ Uông nên sớm trở
về nhà với vợ. Quả nhiên, sau khi nhập
pḥng một đêm, mọi chứng bệnh đều khỏi
cả.
- Không nên "yêu" quá sớm (dục bất
khả tảo).
Đông Y cho rằng nam nữ vị thành niên nếu
sinh hoạt t́nh dục sẽ tổn hao nguyên
khí, ảnh hưởng xấu đến quá tŕnh sinh
trưởng phát dục và gây bất lợi cho sinh
nở sau này. Uông Ngang, y gia đời Thanh
c̣n chỉ rơ: Quan hệ t́nh dục quá sớm sẽ
làm hại nguyên khí, dẫn đến chết non.
- Tránh quan hệ t́nh dục quá độ (dục
bất khả túng).
Lư Bằng Phi, danh y thời Nguyên (Trung
Quốc) cho rằng t́nh dục thái quá có thể
làm hao tán nguyênkhí, khô kiệttinh tủy,
gây thận hư, liệt dương, mắt mờ tai
điếc, cơ thể hao gày, răng hư, tóc rụng
và cuối cùng sức lực tàn tạ mà dẫn đến
cái chết.
- Không nên yêu trong một số hoàn
cảnh đặc biệt.
Nên tránh quan hệ t́nh dục những lúc ăn
quá no, say rượu, lao động vất vả, trong
người có điều buồn bực, uất ức, có bệnh
nặng, phụ nữ thời kỳ hành kinh và mang
thai, thời tiết quá nóng hoặc quá rét.