Di tinh và cách xử trí
Tác giả : GS. HOÀNG BẢO CHÂU

 1. Di tinh là ǵ?
Di tinh là tinh dịch tự chảy thoát ra ngoài trong lúc ngủ (Trung Quốc y học đại từ điển); Di tinh là tinh khí trong dương vật tự chảy ra ngoài (Tuệ Tĩnh); Di tinh là tinh dịch chảy ra ngoài khi không có giao hợp với nữ, không có cương cứng dương vật hoặc kích thích t́nh dục xảy ra lúc đi tiểu, đại tiện hoặc trong lúc ngủ (Từ điển y học - Flammarion). Trên lâm sàng c̣n có người chỉ mới nghĩ đến t́nh dục hoặc dương vật bị kích thích nhẹ, tinh dịch đă chảy ra.
2. Di tinh có phải là bệnh không?
Rất nhiều tác giả cho rằng có hai loại di tinh. Một loại là biểu hiện sinh lư b́nh thường, loại kia là một biểu hiện bệnh lư của chức năng sinh sản nam.
Nếu sau khi di tinh, cơ thể vẫn khỏe mạnh không có bất kỳ triệu chứng bệnh lư ǵ, th́ đó là di tinh b́nh thường.
Loại di tinh này thường thấy ở thanh niên trai tráng khỏe mạnh chưa lập gia đ́nh, hoặc đă lập gia đ́nh song v́ lư do công tác, học tập phải ở một ḿnh. Có thể xảy ra 1-2 lần/tháng. Người có loại di tinh này không nên lo lắng ǵ v́ đó chỉ là một hoạt động sinh lư b́nh thường của chức năng sinh sản nam. Tuệ Tĩnh cho rằng sỡ dĩ có di tinh là do "tinh khí tràn đầy" (biểu thị sự sung măn về sức khỏe).
Nếu di tinh xảy ra ở người suy yếu, sau khi xuất tinh thường có các triệu chứng tâm thần và thể xác mệt mỏi, đầu váng tai ù, thắt lưng ê ẩm, trong ngực bồn chồn và mỗi tuần có 3 lần di tinh trở lên là di tinh bệnh lư. Đó là do chức năng sinh sản nam bị rối loạn, y học cổ truyền cho là do tâm hỏa đốt ở trong, âm hư hỏa vượng tinh quan bất cố gây nên.
3. Nên xử lư di tinh b́nh thường như thế nào?
Di tinh b́nh thường là biểu hiện một đ̣i hỏi sinh lư của bộ máy sinh dục khỏe mạnh. Đối với hiện tượng này cần biết cách xử lư để tránh "lợn lành chữa thành lợn què".
Thường có hai cách xử lư sau:
Cách thứ nhất: Coi đó là một hoạt động sinh lư b́nh thường, đến lúc cơ thể cần phải đưa tinh thoát ra ngoài th́ cứ để tự ra, không phải lo lắng ǵ. Những người tu hành c̣n t́m cách giới sắc dục, nghĩa là không nghĩ đến các vấn đề t́nh dục, không xem tranh ảnh gợi dục..., như vậy sẽ không có yêu cầu về tâm lư. Những người biết cách dưỡng sinh th́ chủ động khống chế những ham muốn t́nh dục để giảm yêu cầu về tâm lư, qua đó hạn chế được di tinh.
Nếu tinh tràn đầy mà không phóng ra ngoài, ứ lại trong người th́ có hại ǵ không? Y học cổ truyền cho rằng ở người khỏe mạnh, thận khí vững th́ sẽ đưa tinh của ngũ tạng vào thận để hóa thành tinh, nếu tinh ở thận không tiết ra, khí sẽ đưa tinh lên can để thành thanh huyết. Như vậy khi tinh không tiết ra th́ nó được hóa thành huyết ở can, phần tinh hao đi này đă được bổ sung bằng tinh của ngũ tạng. Đó là quá tŕnh sinh hóa b́nh thường của tinh, giữ được quá tŕnh này b́nh thường th́ cơ thể sẽ khỏe mạnh.
Cách thứ hai: Tuệ Tĩnh cho rằng người trai tráng, khỏe mạnh ở một ḿnh nếu có di tinh th́ "thỏa măn t́nh dục là hết, không phải dùng thuốc". Thường có hai cách thỏa măn t́nh dục: một là giao hợp với nữ, hai là thủ dâm.
Giao hợp với nữ: Tốt nhất là lấy vợ, như vậy vừa hợp pháp, lại an toàn không sợ bị lây nhiễm các bệnh qua đường t́nh dục như HIV, giang mai..., sinh con cái khỏe mạnh và giữ được hạnh phúc gia đ́nh.
Để đảm bảo sức khỏe, tốt nhất là nên giao hợp 1-2 lần hoặc 3-4 lần/tháng. Không nên giao hợp quá nhiều v́ làm hao tinh, tổn thần.
Thủ dâm: Thủ dâm là cách dùng tay (tự làm hoặc làm với bạn đồng giới, bạn khác giới) kích thích cơ quan sinh dục để tạo cảm giác thỏa măn t́nh dục (Từ điển tiếng Việt - Từ điển y học Flammarion).
Thủ dâm ở nam là dùng tay kích thích mạnh (đôi lúc thô bạo) dương vật làm nó cương cứng lên, kích thích ngày một dồn dập làm cơ ở đáy chậu co thắt nhịp nhàng để đạt cảm giác cực khoái và phóng tinh...
Thủ dâm có lợi hay có hại? Chưa thấy tài liệu nào cho rằng thủ dâm có lợi, song nhiều ư kiến cho rằng thủ dâm vừa không có hại vừa có thể có hại.
Thủ dâm không có hại nếu chỉ thực hiện 1-2 lần/tháng và động tác kích thích dương vật vừa đủ mạnh để thỏa măn những cơn đ̣i hỏi về t́nh dục không thể tự khống chế... Sau khi thủ dâm cơ thể vẫn khỏe mạnh.
Thủ dâm có thể có hại. Nếu các động tác thủ dâm quá thô bạo có thể làm tổn thương dương vật, lâu dài có thể ảnh hưởng đến hoạt động giao hợp. Để tránh tác hại này, cần kích thích dương vật vừa đủ mạnh để thỏa măn t́nh dục.
Nếu thủ dâm quá nhiều (ví dụ hàng tuần, hàng ngày thậm chí ngày nhiều lần) sẽ dẫn đến thói quen hễ có thèm muốn t́nh dục là phải thủ dâm ngay. Việc này có thể dẫn đến t́nh trạng luôn thèm muốn t́nh dục mà không thể tự khống chế, vắt hết tinh dự trữ dẫn đến tinh kiệt (người kiệt quệ, đầu váng tai ù; thân xác tâm thần mệt mỏi) làm rối loạn việc xuất tinh (không tự khống chế được gây phóng tinh sớm, di tinh, có người c̣n bất lực), ảnh hưởng đến việc sinh con sau này. Để tránh những tác hại đă nêu, nhất thiết phải có ư thức khống chế ḷng dục, không được buông thả và thủ dâm quá mức.
4. Khi có chứng di tinh nên xử lư như thế nào?
- Phải có quyết tâm sửa: T́m cách để khống chế thèm muốn t́nh dục bằng các hoạt động học tập, thể dục, thể thao, hoạt động xă hội hữu ích, tránh những kích thích gợi t́nh.
- Dùng thuốc hỗ trợ.
Có thể xảy ra 3 dạng sau:
a. Nằm mộng thấy giao hợp vơi nữ, tỉnh dậy thấy tinh phóng ra kèm theo thần không yên, mạch đập mạnh và nhanh, đó là biểu hiện có đ̣i hỏi t́nh dục mạnh (tâm hỏa đốt ở trong). Cần làm mát tâm, an thần. Dùng thuốc sau: Hoàng liên (làm mát tâm hỏa); Sinh địa, đương quy (nuôi tâm âm tâm huyết); Nhân sâm, cam thảo (bổ tâm khí); Hạt sen, toan táo nhân, phục thần, viễn chí (an thần) lượng đều nhau, tán thô, mỗi lần dùng 20g sắc uống.
b. Nằm mộng thấy giao hợp với nữ, kèm các chứng dương vật dễ cương cứng, đầu váng, tim đập mạnh, ngủ không yên, người mệt mỏi, đó là biểu hiện của âm hư hỏa bốc gây di tinh. Cần bổ âm, làm mát hỏa, làm chặt miệng túi tinh. Dùng thuốc sau: Đậu đen 20g, thục địa 20g (để bổ âm); Chi tử 12g, hạt ḥe 16g, liên tâm 8g (làm mát hỏa); Liên nhục 16g, khiếm thực 16g (làm chặt miệng túi tinh) (Trích từ Thuốc nam và châm cứu).
c. Ngủ say tỉnh dậy thấy tinh xuất ra quần (hoạt tinh), thắt lưng đau mỏi, đầu váng tai ù, người uể oải hụt hơi, đó là biểu hiện của thận hư tinh quan (miệng túi tinh) bất cố (không chặt) gây nên.
Cần phải bổ thận, làm chặt miệng túi tinh (cố tinh). Dùng thuốc sau: Nhục thung dung 80g, cao lộc 100g, phụ tử 16g, nhục quế 16g, phá cố chỉ 20g (bổ thận tráng dương), cao quy bản 100g, kỷ tử 120g (bổ âm huyết), hoài sơn 120g, mẫu lệ 40g, khiếm thực 40g (bổ thận cố tinh) làm hoàn mật 2g mỗi ngày dùng 2 lần, mỗi lần uống 5 viên hoàn (Trích từ Thuốc nam và châm cứu). Nếu đi tiểu có rỉ tinh, thêm ích trí nhân 12g.